[Dịch]Bá Chủ

Chương 42 : Món đồ bị phong ấn

Ngày đăng: 02:29 16/09/19

May mắn con khỉ này không có quá nhiều chiêu thức tấn công ngoài chiêu sóng âm chấn động, kiểu tấn công chủ yếu của nó là dựa vào lực lượng khổng lồ của mình. Chính vì vậy, cách đánh của con khỉ trông khá đơn giản, nhưng bù cho sự đơn giản của con khỉ là tốc độ, tốc độ đánh của nó rất nhanh. Mà nói về tốc độ, Trác cũng không thua kém. Con khỉ vừa chạy vừa giơ cao gốc cây đập thẳng xuống Trác. Phản ứng cực nhanh, cộng thêm tốc độ không quá chênh lệch, Trác kịp thời xoay người tránh thoát. Nhận ra gã người cuối cùng này không dễ xơi như mấy gã trước, Kasim mở lớn miệng, hai tay tạo thành hình vòm, nó chuẩn bị gây chấn động. Nếu để con khỉ kịp xuất chiêu Trác chết là cái chắc, hắn lao nhanh về phía con khỉ, cố gắng tiếp cận đủ khoảng cách. “Vung Roi!” -212 “Gréc” Trác nhắm vô cùng chuẩn xác, luồng khí bay thẳng trúng mồm con khỉ. Kêu lên một tiếng đau đớn, con khỉ nắm chặt gốc cây đánh về phía Trác, hắn đã thành công ngăn chặn chiêu chấn động của nó. Thời gian cho phù Nguyên không còn nhiều, Trác cần phải nhanh lên. Bị đánh giữa mồm, Kasim trở nên điên cuồng, nó cầm gốc cây đánh liên tục về phía Trác, một đòn nối tiếp một đòn, không ngừng nghỉ. Đối ứng, Trác cũng cẩn thận né tránh, hắn phán đoán khá chính xác vị trí con khỉ nhắm đến. Nhưng không hoàn toàn, hắn vẫn bị sượt qua. Nhìn con khỉ đã rất điên máu, hàng lông mày của Trác căng ra. “Cơ hội!” Lách người né cú đập của con khỉ, cực nhanh, Trác phi người nhảy lên gốc cây chạy đến phía trước con khỉ. Con khỉ lập tức giơ đập gốc cây ngược một vòng nện Trác xuống đất. Không cho nó cơ hội, Trác búng người bật lên, thấy vậy con khỉ tiện đà muốn giết chết Trác trên không, nó đẩy mạnh gốc cây lên trời. Thoáng chốc, con khỉ dừng lại, nó không phát hiện gã người trên không. “Bộp” Một tiếng chạm đất nhẹ nhàng vang lên dưới chân con khỉ, hành động nhảy lên của Trác chỉ là đánh lạc hướng, vừa nhảy lên, hắn liền túm một cái cành gãy chìa ra từ thân cây, xoay mình lộn ngược xuống đất. Nếu không phải yêu thú đã có tư duy thì hành động này của Trác rất khó lừa được con khỉ. Không bỏ lỡ chút thời gian sững sờ của con khỉ, Trác trượt thân ra sau con khỉ, mục tiêu của hắn nằm ở chỗ này. Khuôn mặt hắn trở nên nham hiểm, khẽ nở một nụ cười đểu, Trác đứng thẳng người, tay cầm roi đâm tới, hét lớn: - Thông ass thần chiêu! “Trí Mạng” -19326 Dùng cây roi đâm thẳng vào mông con khỉ, Trác lập tức đạt điểm sát thương trí mạng, không hề nghi ngờ đây là điểm yếu nhất trên người của nó. Kêu một tiếng đau đớn, con khỉ hơi trì lại rồi lập tức ấn thẳng gốc cây ra phía sau lưng. Cực nhanh, Trác đánh lên một chiêu rồi nằm sấp lao thẳng qua giữa hai chân con khỉ. “Quất roi!” -1852 -1824 -1101 “Ầm” Cái cây nện xuống đất rồi đổ sang một bên. Con khỉ khuỵ xuống, không một tiếng động. Ngay sát bên dưới gốc cây, Trác nằm không cử động, dần dà, hắn đưa tay lên trán xoa nhẹ. Quả thật may mắn, hắn mà lao chậm một giây thôi là về thành dưỡng sức rồi. Trác cẩn thận đưa cây roi lên xem xét, không có dấu vết gì đặc biệt, dù sao vừa rồi dùng cây roi đâm thẳng vào chỗ “ấy” của con khỉ nói thật hắn có chút gớm, cứ sợ đâm xong còn có quà kèm theo dính lại, cũng hên là không có. Ngẫm lại, việc xác định chỗ “ấy” của con khỉ là điểm yếu khiến Trác cười khổ, một con khỉ to lớn như thế, toàn thân rắn chắc như thế, lông tóc dày cộm như thế, có thể nói không có chỗ nào lông của nó không che kín, vậy mà ngay chỗ “ấy” lại không có lông. Nếu không phải lúc bị đánh bay hắn vô tình nhìn thấy cái vị trị không lông bắt mắt này quả thật hắn cũng không biết nó có điểm yếu cơ đấy, hài, một điểm yếu khiến người đau đầu. Đứng dậy, Trác nhìn về phía xác con khỉ, có năm món đồ từ con khỉ rơi ra, nhưng không quá để ý đến chúng, Trác quơ tay thu hết vào túi, mắt nhìn ra chỗ khác như tìm kiếm thứ gì. Vừa rồi, ngay khi con khỉ chết hắn nhận được thông báo của hệ thống “Tiêu diệt boss canh chừng phong ấn”, có nghĩa con khỉ yêu thú này không phải ngẫu nhiên xuất hiện ở đây, mà nó đang mang nhiệm vụ trong mình, canh chừng cái gì đó bị phong ấn. Tức là ở xung quanh đây có bảo vật, Trác sáng mắt, có lẽ thế, nghĩ theo chiều hướng tốt đẹp luôn là đức tính tốt của hắn. Đi đến vị trí đầu tiên nhìn thấy con khỉ, đã canh giữ thì quy tắc đầu tiên là không được rời quá xa nơi phong ấn, Trác cẩn thận xem xét xung quanh thật kỹ, chắc chắn không bỏ sót vị trí nào kỳ lạ. Bỗng Trác phát hiện vách đá phía trước có một cái hang động, hắn tiến tới. Thấy không có gì bất thường, Trác đi vào. Ngay lập tức, một hơi thở tràn đầy hắc ám đập vào mặt Trác, không khí như co đặc lại. Cẩn thận đi tới, một khoảng đất trống rộng khoảng mười mét vuông nằm cuối hang, trên mặt đất bừa bộn những viên đá với hình thù kỳ lạ, sắp xếp thành hình tròn theo qui luật nào đấy, qui luật gì thì Trác đương nhiên không biết được, mà hắn cũng chẳng quan tâm. Ánh mắt hắn lúc này đang bị một cái hòm nằm ở trung tâm khoảng đất thu hút. Nói là hòm cũng không đúng, bởi nó chỉ có bốn vách, không có nắp, xung quanh cái hòm không nắp này là một vòng tròn tạo bởi những viên đá nhỏ xíu sáng lấp lánh. Không chậm trễ, Trác đến gần cái hòm không nắp, mắt nhìn vào bên trong nhưng không thể nhìn thấy cái gì, một màn ánh sáng đã che chắn nó. Trác đưa tay thò vào cái hòm liền bị bật ra, lớp ánh sáng che chắn còn có tác dụng bảo vệ. Chậc, nhẹ nhàng không muốn thì chơi bạo lực vậy. Trác lấy mấy tấm phù ra, hiện tại xem đến thì bên trong cái hòm không nắp này là một món đồ, đã là đồ mà lại còn bị phong ấn thì chắc hẳn món đồ này không thể dễ dàng phá hỏng, vì vậy hắn không ngại thử phá huỷ lớp ánh sáng cùng cái hòm bảo vệ bên ngoài này. Nhất là hoàn cảnh xung quanh cho thấy những lớp phong ấn vừa bị phá huỷ, tuy không biết tại sao phong ấn bị phá huỷ mà đồ vật vẫn còn nhưng thôi, dù sao Trác cũng được hưởng lợi, quan tâm làm gì cho mệt. Trước tiên, Trác đánh bình thường, không xi nhê. Trác bắt đầu nén phù, nén đến tấm ba mươi, Trác đánh, thừa còn hơn thiếu mà. Ầm ầm mấy tiếng, lớp ánh sáng quanh chiếc hòm ảm đảm dần rồi biến mất. Một cột khí đen ngòm bắn ra, mắt thấy một thứ lấp lánh ẩn hiện trong cột khí, Trác liền đưa tay vào bắt lấy. ------- Ngay vị trí chiếc hòm trong hang động, Trác không còn ở đây, một tia sáng loé lên, một con khỉ nhỏ với toàn thân phát ra ánh sáng xanh lục nhẹ, trên trán là một hình vẽ kỳ lạ xuất hiện. Phát hiện vật ở trong hòm biến mất, con khỉ rống lớn, toàn thân ánh sáng phát ra càng mạnh, thân thể lớn lên, hang động lập tức vỡ tung, một con khỉ cao hơn hai chục mét, toàn thân không thể nhìn rõ, duy có hình vẽ trên trán nó đã phát triển thành một cái hoa văn đặc thù, bộ lông trên đầu sừng sững khiến con khỉ càng thêm dữ tợn. Một dòng chữ tím ở trên đầu con khỉ giới thiệu bản thân nó: “Yêu Vương Lực Khúc (Bảo Vệ Phong Ấn)” Lực Khúc rống lên: - Là kẻ nào đã lấy mất nó, Kasim, ngươi ở đâu, ra đây! Lực Khúc đang rất giận dữ, nó vừa đi về lấy thêm thần vật để duy trì phong ấn, trước khi đi nó đã giao cho Kasim canh chừng, gặp chuyện gì không thể chống đỡ thì đập nát tín vật nó đưa báo tin, tại sao không thấy gì? Cái này cũng không phải hoàn toàn do lỗi Kasim, nó cũng đâu có ngờ chỉ mấy tên con người cấp thấp hơn nó lại có thể giết chết nó, vì vậy không đập tín vật báo tin là chuyện bình thường, bởi trong mắt nó, sáu người Trác không phải là sự uy hiếp. Phát hiện xác của Kasim, Lực Khúc cũng không thể tiếp tục làm gì, việc cần thiết bây giờ là nó phải quay về báo tin cho tộc trưởng, một trong bảy món đồ phong ấn đã bị mất, trước nguy cơ Ma sắp phá vỡ phong ấn thì đây không phải là chuyện đùa.