Ba Ngày Yêu

Chương 13 :

Ngày đăng: 10:59 18/04/20


Kiều Thanh nằm trong phòng bệnh, cô từ từ mở mắt ra nhìn ngó xung quanh một vòng, đôi môi tái nhợt, giọng nói đầy yếu ớt..



- Dũng.. Dũng..



Anh bên ngoài nghe được âm thanh yếu ớt, vội vàng mở cửa nước vào, anh nắm lấy tay cô.



- em tỉnh rồi..



- em làm sao thế Dũng..



- không sao, mọi chuyện ổn thôi.. đã bắt được thằng taxi đâm em..



Cô rơi nước mắt.



- sao anh k để em chết đi..



- em nói linh tinh gì đấy..



- em đau lắm Dũng à? Vết thương ngoài k qtrong bằng vết thương trong tim..



Dũng nhìn cô, nhẹ nhàng vén mái tóc cho cô gọn vào mang tai.



- Kiều Thanh!! Cô gái mạnh mẽ mà anh quen đâu rồi?



Cô khóc nấc lên:



- kể từ ngày em biết mình yêu anh, em đã chẳng thể nào mạnh mẽ được nữa, tháng ngày em sống trong lo sợ, em sợ mất anh, mất anh em như mất từng hơi thở..



Anh đưa đầu cô tựa vào ngực anh rồi thở dài..



- hứa với anh, có chuyện gì xảy ra cũng k được liều mạg mình như thế..



- Dũng.. có phải anh đã có tình cảm với cô ấy?



- anh.. anh..



- anh k dấu được em đâu, em nhìn ánh mắt anh thì em biết mà.. nhưng đó là tình cảm nhất thời phải không anh? Người xưa nói lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, em hiểu mà.. hay anh chuyển qua nhà em ở đi Dũng..



Anh yên lặng..



- sao anh k trả lời, nếu k được thì anh chuyển sang biệt thự khác được không? Anh có rất nhiều nhà mà, rồi chúng ta sẽ được ở cùng nhau..



Anh lắc đầu, y tá từ ngoài đẩy xe thuốc vào..



- cô Kiều Thanh, mời cô uống thuốc ạ.



- cảm ơn.. nhưng cô đến k đúng lúc thì phải..



- tôi..



Dũng gật đầu nhìn cô y tá ý nói ra ngoài..anh lấy thuốc đưa vào tay cô.



- em uống đi cho mau khoẻ.



- anh chưa trả lời em..



- uống thuốc đi..



Cô ngậm ngùi uống hết những viên thuốc. Anh lấy gối cho cô tựa lưng xuống.



- em nghỉ đi, anh ra ngoài mua chút đồ..



Cô gật đầu nhắm mắt lại, anh bước đến phòng bác sỹ.. bác sỹ vui mừng tiếp đón..



- mời anh ngồi..



- chuyện cô ấy bị xảy thai, tôi muốn k được đến tai cô ấy.. ông hiểu chứ?



Bác sỹ cười.



- chúng tôi hiểu, việc gì chứ việc mà chủ tịch Dũng căn dặn,nhất định phải làm được..



- tốt..



Anh xỏ tay vào hai túi quần bước đi..



vệ sỹ:



- chúng tôi đã cho người đến chăm sóc cô ấy theo lời của chủ tịch dặn..
- cái con bé này..



Hai mẹ con nhìn nhau cười, cô xà vào lòng mẹ..



- chỉ có mẹ là yêu thương con vô điều kiện, chỉ có khi trở về nhà mới thấy lòng bình yên..



- xem ra lấy chồng luận ra được nhiều đạo lý ghê.



- chuyện..con mà lại..



- mà bố con nói sáng mai con có thể đi làm tại côg ty đấy..



Mắt cô sáng lên..



- thật hả mẹ.. ôi con vui quá..



- đi làm rồi dù là côg ty của nhà cũng thật cố gắng biết chưa..



Cô cười thật tươi..



- để con gọi cho cái Lan đi ăn mừng.



- xem kìa, con bé này, nay mới thấy con cười vui đến thế..



Cô lấy điện thoại ra gọi cho Lan..



- ê Ku.. đang ở đâu tao phi trâu đến đón.



- tao đang đi làm nè.



- xin nghỉ đi, tao với mày đi bar, hôm nay tao vui quá..



- có chuyện gì.



- tao sắp đi làm.



- má ơi, má đi làm mà vui hơn tết.



- thế nhé, tao tới giờ.



Cô mặc chiếc đầm hai dây đỏ bó sát vào body chữ S của mình..bước chân vào quán khiến ai cũng ngước nhìn cô k muốn rời..



- zô nào Lan, hôm nay tao vui..



- có hôm nào tao thấy mày kêu buồn đâu.



- hôm nay tao vui thật, tao nhận ra giá trị của cuộc sống là yêu thương bản thân, đàn ông có hay không có khôg quan trọng..



Lan cười cạch ly..



- zô..vì một tương lai k cần đàn ông..



Long ở bàn kế bên Phương, anh chăm chú nhìn cô..



- vợ Dũng..



Bản tính tò mò anh bèn lấy điện thoại ra gọi cho Dũng..



- Dũng à.. mày đang đâu đấy?



- tao đang công ty.



- tưởng mày chết bên em Kiều Thanh nên quên luôn vợ mình đang ở bar.



- mày nói sao? Ai ở bar



- thì em Phương ấy, vợ hờ của mày ấy..



Long check camera về phía Phương, xung quanh cô là những kẻ đang chăm chú nhìn vòng 1 của cô như muốn ăn tươi nuốt sống.. hận nỗi anh k ở đấy móc mắt từng người một..



- chết tiệt..!!



- sao? Biết ghen rồi hả?



Anh dập tắt điện thoại, vang vọng câu nói cuối cùng.



- tao tới giờ...