Ba Ngày Yêu

Chương 21 :

Ngày đăng: 10:59 18/04/20


Biển xanh, cát trắng, nắng vàng, từng con sóng vỗ xô bờ như những lời thì thầm về tình yêu đôi lứa.. anh mặc bộ thể thao màu đen, đi chân trần cõng cô đi trên bờ cát trắng, cô cười tươi dưới ánh nắng ban mai rực rỡ..một bàn tiệc nho nhỏ cùng 2 ly rượu vang đỏ đang ở ngay trước mặt họ..



- em ngồi xuống đi Phương..



Cô ngơ ngác.



- gì thế này? Anh chuẩn bị hả?



- em nghĩ ai có thể làm ra được điều này hả Phương? Thiệt tình..



Cô mỉm cười, ánh mắt đầy xúc động..



- em đúng là ngốc, có việc nhỏ này cũng khiến em xúc động được nhỉ?



Cô đá mạnh vào chân anh..



- con khỉ.. anh cũng lãng mạn lắm gớm, nhưng nắng mặt trời đã lên cao mất rồi, ngồi đây sẽ rất nắng..



- là tại ai muốn đi biển hả?



- nếu anh không thích chúng ta có thể về..



- này.. sao anh làm gì cũng để em cãi lại được nhỉ?



- bởi vì anh ngốc chứ sao..



Anh gật đầu vài cái, vỗ nhẹ tay một cái, một chiếc dù to khổng lồ được 2 người vệ sỹ mag ra.



- này.. Đặng Minh Dũng.. anh lại mang vệ sỹ sang đây đấy hả?



- đâu có.. nhà anh có rất nhiều công ty bên này, lên vệ sỹ không thiếu.



Cô chu cái mỏ hờn trách..



- để xem nào, có món cua hoàng đế, thịt hun khói, tôm hùm, sanack,...



- con heo, cả bàn ăn này dành cho em đấy, nên cứ từ từ mà thưởng thức nhé..



Anh vui vẻ gỡ thịt cua và tôm bỏ vào bát cô, một lúc sau lại chống tay vào cằm chăm chú nhìn cái miệng nhỏ xinh của cô đang ra sức ăn ngon lành..



Cô dừng động tác hừm lên vài tiếng, tròn xoe mắt nhìn anh.



- anh không ăn sao?



Anh mỉm cười lắc đầu.



- anh đã nói tất cả đồ ăn ở đây là dành cho em mà..



- anh tưởng em là heo hay sao mà ăn hết chỗ này chứ?



- thì em đúng là heo mà..



- này.. Đặng Đình Dũng..



- sao chứ?



- đồ con khỉ...



Anh từ từ lôi từ trong túi quần ra một hộp quà nhỏ màu đỏ..



- Lương Minh Phương, em nhắm mắt lại đi..




- ý em là nội y bên trong nữa hả.. mặc luôn bộ đỏ ấy đi..



Hai má cô bắt đầu chuyển đỏ..



- con khỉ đáng ghét.. anh có cần phải vậy không?



- em xấu hổ rồi kìa, thử hỏi xem cơ thể em có chỗ nào anh chưa nhìn?



- thiệt tình hết nói nổi...lưu manh..



Cô hậm hực vào trong buồng tắm thay đồ thì ngay lập tức bị anh kéo tay lại.



- em thay luôn đây đi..



- gì chứ?



- thay luôn đi, chúg ta k còn nhiêu thời gian nữa mà..



Ở dưới sảnh chính, một chiếc ô tô mui trần màu đỏ đã chờ sẵn hai người.. cái cách anh nhẹ nhàng mở cửa xe, nhẹ nhàng nắm tay cô, nhìn cô áh mắt âu yếm thật khiến người ta ghen tị..đứng trước cánh đồng hoa cải rực rỡ, hai người cùng nhau chụp ảnh lưu niệm.. có lẽ đi suốt cuộc đời, chắc hẳn kỷ niệm ấy sẽ khắc cốt ghi tâm trong lòng mỗi người..



- Dũng à.. em muốn mùa đông năm nay mình sẽ cùng nhau nắm tay đi trên những đồi tuyết trắng..có được không anh?



- nơi nào có em, nơi đó là hạnh phúc..



- Hàn Quốc đẹp lắm phải không anh?



Anh gật đầu ôm cô thật chặt vào lòng..



Tại Việt Nam..



Từ ngày anh xa kiều Thanh, cô sống trong men rượu, cô khóc rồi lại cười..cô đã tự suy nghĩ rất nhiều về mọi thứ, cô k thể chấp nhận buông tay dễ dàng đến thế.. Hôm nay, cô đủ tỉnh táo để mở chiếc smarphone, ấn vào face book, tình trạng hoạt động của anh đã là 24 giờ trước, cô cười nhạt vào thông báo thấy Phương đã đăng lên một cập nhật mới.đó chính là bức ảnh nắm tay của anh và cô, trên bức ảnh có ghi stt ( nắm tay nhau đi khắp thế gian).. cô tức giận quăng chiếc điện thoại xuống sàn.



- đáng ghét..



Cô loạng choạng đứng dậy cầm túi xách bước đi, theo như lời lão quản lý cô nói, nhất định cô phải gặp được Tuấn..



Đứng trước tập đoàn Thiên An..



Bảo vệ:



- cô tìm gặp ai?



- xin chào.. tối muốn gặp giám đốc Tuấn..



Bảo vệ cúi xuống nhìn cô một lượt..



- cô là ai? Tư cách gì gặp giám đốc.



- tôi? Tôi..có chuyện quan trọng..



- giám đốc bận họp, nếu k liên quan đến công viêc thì mời cô về cho.



- không.. tôi k đi, k gặp anh ta tôi k về..



- vậy xin phép chúng tôi phải dùng biện pháp..



Tuấn đang cầm hợp đồng nó chuyện với đối tác, anh liếc nhìn đằng trước thật sự quá ồn ào.. cho đến khi người phụ nữ quay mặt về hướng anh, anh k khỏi ngỡ ngàng..



- Vương Kiều Thanh??