Ba Ngày Yêu
Chương 4 :
Ngày đăng: 10:59 18/04/20
Cô nhíu mày nhìn anh rồi nở một nụ cười nhẹ..
- tôi nghĩ điều tra chồng sắp cưới của mình cũng chẳng có gì là sai trái cả.
- tôi đâu có nói sai hay đúng?
- sao cũng được, tôi mệt rồi..
Dứt lời cô đi mở tủ ra tìm một bộ đồ ngủ..
- ôi má ơi, gì thế này?
Anh liếc mắt tò mò.
- có chuyện gì thế?
Tay cô cầm chiếc váy lụa tơ tằm mỏng màu đỏ cùng bộ nội y xuyên thấu dơ lên trước mặt
- liệu có phải đây là đồ mẹ anh đã chuẩn bị?
Anh tủm tỉm cười rồi nhanh chóng gằn giọng lấy lại khuôn mặt nghiêm túc..
- haizz, xem ra đêm nay tôi muốn yên phận cũng chẳng được nữa rồi..
- Khoan.. anh nghĩ cái gì trong đầu thế hả?
- Minh Phương, tôi cũng là đàn ông đấy, thử hỏi một người phụ nữ mặc đồ gợi cảm trước mặt người đàn ông.. chuyện gì sẽ xảy ra?
Cô đỏ mặt..
- chuyện gì là chuyện gì, tôi đã trải qua giai đoạn nào đâu mà biết..
Anh bất ngờ chăm chú nhìn thẳng vào mắt cô.
- ý cô là cô còn trong trắng?
Cô không nói gì đi thẳng vào phòng tắm, vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho Lan..
- Lan.. Lan ơi Lan..
- sao thế? Tân hôn không làm gì à mà gọi cho tao?
- con hâm này, mày biết thừa tao với hắn ta chỉ là một cuộc hôn nhân giao ước thôi mà.
- hả? Thế chúng mày k định làm gì nhau thật à?
- không. Có điên đâu mà trao đời con gái cho người mình không yêu.
- thế mày gọi cho tao thì giải quyết được gì?
- ờ nhỉ? Giải quyết được gì..nhưng vấn đề là mẹ chồng tao chuẩn bị cho tao đúng 1 bộ đồ ngủ và một chiếc váy.. váy thì giờ tao đang mặc rồi nhưng chẳng lẽ mặc vậy đi ngủ.. hay...
- dừng.. mày đừng nói với tao là hay tao mag bộ đồ ngủ đến cho mày nhá..
- ừ thì..
- thôi thôi phiền quá.. thôi thì mày cứ mặc vậy đi rồi ứng phó sau..
Cô thở dài tắt máy rồi thay đồ bước ra..
Ở bên ngoài anh đã ngả lưng xuống giường, mắt nhắm lại.. cô thở phào nhẹ nhõm, từ từ bước lên giường, ở giữa có ngăn một chiếc gối ôm làm ranh giới.. anh đôi lúc có mở mắt ra liếc nhìn cô rồi lắc đầu..
Đồng hồ điểm 1 giờ sáng, ấy thế mà hai người không tài nào đi sâu vào giấc ngủ được, hai tấm lưng quay lại vào nhau, bằng giờ này khi ở nhà, cô đã được một giấc ngủ dài.. nhưng hôm nay sao lòng lại bồi hồi đến thế.. một cảm giác khó nói thành lời..bất chợt, hai người cùng xoay mặt vào nhau trong một thời điểm..
- anh?
- cô?
- sao anh không ngủ à?
- sao cô không ngủ à?
Anh và cô cùng cười nhạt rồi gãi đầu..
Cô mở hé mắt ra nhìn anh rồi cười..
- anh đến rồi, đến thật rồi..
anh tức giận quăng chai rượu ra thật xa.
- tại sao em lại uống rượu? Em lại bị đau bao tử?
Cô mỉm cười gục vào lòng anh, anh vội vàng bế cô lên rồi chạy xe đi thẳng tới bệnh viện.. ngồi hành lang bệnh viện, anh liên tục vò đầu đầu rối trí..
Bác sỹ bước ra:
- bệnh nhân bị đau bao tử do uống quá nhiều rượu, may mà phát hiện kịp thời..
Anh gật đầu bước vào bên trong, Kiều Thanh mở mắt ra nhìn anh rồi cười nhẹ..
- ai cho phép em tự hành hạ bản thân mình?
- anh đâu cần em nữa.. anh đã có vợ, anh k cần em nữa rồi Dũng ạ..
Anh nắm chặt tay cô, nếu như mọi lần anh sẽ dỗ dành cô, nhưng hôm nay anh đã im lặng rồi thở dài..
- tuyệt đối lần sau k được như vậy..
Tiếng chuông điện thoại anh reo lên ( là Mẹ Anh)
Kiều Thanh liếc mắt nhìn.
- vợ anh gọi à?
Anh lắc đầu.
- mẹ anh..
- em xin lỗi, em vì yêu anh quá mà mất hết lý trí rồi.. anh về với vợ anh đi, dù sao nay cũng là ngày đầu sau khi kết hôn của hai người..
Anh gật đầu.
- vậy em nghỉ đi, anh sẽ cho người đến chăm sóc em?
Kiều Thanh có chút k vui trong lòng, cô hụt hẫng gật đầu..
Anh vội vàng bước đi, đằng sau cô tức giận quăng gối xuống đất.
- vậy là anh đi thật à?
Trở về biệt thự..
Mẹ:
- sao? Bận quá nhỉ?
- cô ấy đâu mẹ?
- ai?
- vợ con ấy.
- vẫn còn nhớ mình đã lấy vợ?
- con..
Anh chạy lên phòng tìm cô..
- con bé đi về ngoại lại mặt rồi.
- sao k đợi con?
- đợi.. đợi đến bao giờ?
Anh vội vàng chạy ra xe lái thẳng đi..