Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 134 : Nhập ma

Ngày đăng: 16:51 19/04/20


Khắp người đầy mùi thôi thối, anh cảm thấy trong lòng cực kì khó chịu,

chuyện tối hôm qua xảy ra ở quầy bar tựa như một quả bom hẹn giờ nổ tung ở trong đầu anh, anh đưa ra một kết luận quan trọng như vậy: nai con

không thích anh, cho nên không muốn tắm cho anh.



Cho tới bây giờ sắc mặt của anh vẫn đen thui, sau khi xuống lầu liền gọi người giúp việc lên lau dọn phòng anh sạch sẽ, đến tổng vệ sinh hoàn

toàn! Không được có bất kỳ mùi lạ nào!



Sau khi xuống lầu, Hạ Đông nói cho anh nghe về chuyện nai con, nói gì mà những món canh cháo này đều là cô cố ý bảo phòng bếp chuẩn bị, Hừ! Bà

coi mình là đứa trẻ ba tuổi dễ bị dụ như thế sao? Một chút thủ đoạn này

anh cũng sẽ tin sao?



Nếu như anh tin tưởng nai con quan tâm tới mình thì mới thật sự là kẻ

ngu! Anh suy nghĩ xong rồi, phải bỏ mặt cô mấy ngày, muốn chứng minh

thật ra thì mình cũng không có để ý cô như vậy, đặc biệt là vào lúc cô

ngã bệnh này, càng thêm không quan tâm cô, để cho cô tỉnh lại!



Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng trong đầu vẫn không tự chủ được hiện lên bóng

dáng xinh đẹp của cô, thỉnh thoảng chui ra quấy nhiễu suy nghĩ của anh,

làm cho anh không có cách nào chăm chỉ làm việc, tựa như con ong mật nhỏ không ngừng bay vòng vòng trong đầu anh "Ông ông ông".



Cố tình Nam Cung Thần cũng bị anh đày đến Ngũ Đài Sơn rồi, tất cả chuyện phiền muộn đều tới cùng một lúc, làm cho anh tâm phiền ý loạn, có một

loại phiền muộn không nói ra lời!



Tựa lên trên ghế da màu đen, nhắm mắt lại ép buộc mình tập trung làm

việc, trong khoảng thời gian này có vài dự án đang bắt đầu tiến hành,

không có Nam Cung ở bên cạnh, mình tựa như mất đi cánh tay trái đắc lực, cuối cùng vẫn không quen.



Có điều, lời Đằng Cận Tư anh nói ra sao có thể rút lại, thiếu ai anh cũng có thể sống rất tốt.



Nói thì nói như thế, nhưng bóng dáng người nào đó vẫn hiện lên trong đầu anh thật sống động, cầm điện thoại di động lên bấm số của cô, lại để

xuống, anh muốn mê muội ra sao đây? Hừ!
chỗ nào?



Thế nhưng anh lại không biết, Đằng Cận Tư sau khi say rượu cả người anh

đều mơ hồ, nói mớ cái gì căn bản cũng không có chút nào ấn tượng, hơn

nữa buổi sáng khi anh nhìn thấy dáng vẻ như không ai thèm quan tâm của

mình, trong nháy mắt liền nghĩ đến những lời Lê tử nói tối hôm qua,

trong lòng nhất thời không thoải mái.



Còn Lương Chân Chân, cô ngược lại bị chuyện tối ngày hôm qua làm nhiễu

loạn suy nghĩ, giống như có một loại cảm giác ngọt ngào, cả người được

bao phủ trong sự ấm áp, nhìn dáng vẻ ác ma ngủ như một đứa bé to xã, sâu trong lòng của cô dâng lên từng trận rung động nhỏ, hơn nữa khi anh nằm mơ nói mớ câu kia, "Nai con, anh chỉ muốn em."



Mặt cô hồng như ráng trời chiều, giống như một người đang rơi vào bể

tình, không có cách nào tự kềm chế cuốn vào trong vòng nước xoáy, phiêu

đãng không có lối thoát.



Vốn tưởng rằng hôm nay, ác ma sẽ nói với cô cái gì hoặc là bày tỏ cái

gì, hoặc là thái độ đối với cô sẽ tốt hơn một chút, ít nhất sẽ không

giống như trước bá đạo ra lệnh hay không suy nghĩ tới cảm nhận của cô.



Nhưng, cô vẫn tự mình đa tình, cả ngày hôm nay cô đều không có nhận được lời nào, giống như tối hôm qua chỉ là nằm mơ, căn bản không tồn tại,

lòng của cô chợt lạnh thấu.



Còn chưa được sủng ái, đã bị đánh vào lãnh cung, làm cho trái tim nhỏ bé của cô thật khó chấp nhận, chỉ hận mình chưa bao giờ có loại chờ đợi

này với anh, như vậy cũng miễn đi sự phiền muộn và cô đơn này, càng thêm phiền não.



Ghét ác ma! Hại người ta thật ác! Bắt đầu từ bây giờ, cô muốn đuổi phần

suy nghĩ không nên có này đi, không thể để cho mình lâm vào cục diện bị

động lần nữa, cô rất sợ ——