Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 136 : Ghen tuông quá độ

Ngày đăng: 16:51 19/04/20


Con ngươi đen phức tạp của Đằng Cận Tư nhìn thoáng qua người đang ngủ

trên giường, cho đến bây giờ cô vẫn không quên được người đàn ông Diệp

Thành Huân kia? Ngay cả người bên trong giấc mơ cũng là anh ta.



Anh hít một hơi thật sâu, nắm tay thật chặt, xương cốt phồng lên rõ

ràng, gân xanh nổi lên, con ngươi đen tĩnh mịch giống như ngôi sao trong đêm tối sâu không thấy đáy giống như đầm nước, dường như trong đó có

sóng lớn đang mạnh mẽ đảo lộn, các lớp xếp chồng lên nhau, giống như dấu hiệu báo trước cơn bão sắp tới.



Xoay người, đi ra cửa cũng không quay đầu lại, bởi vì bị sự tức giận che khuất, thậm chí anh còn không nghe được câu nói phía sau của Lương Chân Chân.



Mấy phút sau, dưới tầng lại truyền đến âm thanh động cơ ô tô vang lên,

Hạ Đông khó hiểu nhìn ra ngoài cửa sổ, thiếu gia vừa trở về một lúc lập

tức đi luôn rồi hả?



Khó hiểu ngẩng đầu nhìn lên tầng, không có một chút động tĩnh nào! Chuyện này là như thế nào?



Mà nguyên nhân của tất cả mọi chuyện đang xảy ra, người đang ngủ say

trên giường kia lại không biết một chút gì, vẫn ngủ say như cũ, không

phải giấc mơ ngọt ngào, mà là cảnh trong mơ làm cho người ta phải rối

rắm.



Trong mơ: anh trai công thành danh toại (Công danh sự nghiệp hoàn tất)

trở về nước, cô và mẹ Diệp vui mừng ra sân bay đón anh, thừa dịp lúc mẹ

Diệp không để ý, anh trai lại có thể thổ lộ với cô, nói lúc ở nước

ngoài, ngày ngày đều nghĩ đến cô, trong lòng cũng hiểu được rõ ràng

người mình thật sự yêu là ai.



Không hiểu vì sao, khi nghe anh ta bày tỏ tình cảm chân thành vậy mà

mình lại không có một chút cảm giác nào, nhìn anh ta ngọc thụ lâm

phong*, dáng vẻ hăng hái, trong lòng cũng không còn rung động nữa, quả

nhiên như câu nói kia, nhiều chuyện đã qua rồi thì sẽ không có sau đó.



* "Ngọc thụ lâm phong ", nghĩa là "cây ngọc đón gió". Người con trai có

nét kiêu hùng, người con gái có nét kiêu sa được ví như cây ngọc, đứng

trước gió mạnh mà không hể bị đổ, lại càng đẹp hơn nữa



Phần yêu say đắm trước, cô đã thực sự bỏ xuống, coi anh ta như anh trai ruột.



Cho nên mặc kệ anh ta nói gì, lòng mình đều lặng như nước, tim sẽ không

đập thình thịch, gò má sẽ lại càng không phát sốt giống như tiểu nữ sinh chưa từ bỏ.



“Chân Chân, làm bạn gái của anh được không?”



Lương Chân Chân chỉ đơn giản ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về phía anh ta,

những lời này rất quen tai, giống như cảnh tượng lúc trước mình thổ lộ,

trong lòng toát lên vẻ tự giễu mơ hồ.



Quả quyết lắc đầu một cái, giống như thở dài như bất đắc dĩ nói: “ Anh

trai… Anh chính là anh trai ruột của em, hơn nữa, em đã không còn thích

anh nữa rồi.”



Có lẽ trong giấc mộng cảm giác chân thực quá mạnh mẽ, không kìm lòng

được cô nói mơ thành tiếng, mà không may chữ thứ nhất bị Đằng Cận Tư

nghe thấy, trong lúc đó hiểu lầm giữa hai người từ một khe hở nho nhỏ

lặng lẽ bắt đầu nứt ra thành vực sâu.
vào vòng hai chỉ còn có mười người, lại từ mười người này tuyển ra ba

người, rất khó khăn.



“Thật sự?” Dường như Lương Chân Chân còn có chút không dám tin, ban đầu

lúc ghi tên còn do Giai Ny kéo cô cùng đi, hai người nghĩ đã có cơ hội

như thế, vậy thì thử một lần, dù sao cũng không có hại, còn có thể rèn

luyện tính can đảm của mình, nếu như ---- may mắn được tuyển chọn, vậy

thì thật mỹ mãn!



Có khả năng hoặc không có khả năng, dù sao cũng có thể làm giấc mộng đẹp chứ ~~



“Đương nhiên rồi! Hội trưởng nói thứ sáu tuần sau tới Hội trường lớn

tham gia tuyển chọn lại, múa tự do.” Tiết Giai Ny vui mừng nói.



Cát Xuyến vội vàng reo lên: “Mời khách, Ngoa Tử mời khách, chuyện vui

lớn như vậy sao có thể không biểu hiện một chút chứ? Nói ra trên mặt

chúng ta cũng có vinh dự! Cả trường học chỉ có mười người có thể tham

gia thi vòng hai, ký túc xá chúng ta lại có tới hai người, cho bọn họ

hâm mộ chết!”



“Mời khách đương nhiên không thành vấn đề, chỉ cần Cát Gia cậu kiềm chế

một chút cho tớ, đừng đi khắp nơi quảng cáo cho chúng tớ, cẩn thận trêu

chọc đến ruồi bọ bên kia, cậu sẽ biết tay.” Tiết Giai Ny cáu giận lườm

cô một cái.



“Biết rồi, ngày thi vòng hai đó tớ sẽ bảo A Hàng kéo các bạn độc thân

trong lớp đến làm đội cổ động viên cho các cậu, thanh thế chắc chắn to

lớn, ở trên sân, lập tức hạ thấp thanh thế của đối thủ khác” Cát Xuyến

thẳng thắn ra dấu tay.



“Được, bản thân cậu tới là được, những người khác không cần, người không biết còn tưởng chúng tớ mang theo một bang phái toàn người lực lưỡng đi cướp pháp trường.” Tiết Giai Ny tức giận nói.



Lương Chân Chân không nhịn được cười “Hì” một tiếng, Cát Gia và Giai Ny thật sự là hai kẻ dở hơi chính cống, đùa giỡn chết mất.



Nhưng Tần Duyệt Nhiên nhìn ba cô ấy, trong lòng có hâm mộ không nói ra

được, giống như từ đầu đến cuối cô là người ngoài cuộc, nhìn họ cười,

nhìn họ ầm ĩ náo, dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể nào chen lọt

vào.



“Ngoa Tử thối! Cậu muốn ăn đòn!” Cát Xuyến quát to một tiếng chạy đuổi

theo Tiết Giai Ny, hai người ở trong ký túc xá nhỏ hẹp điên khùng thành

một nhóm, Lương Chân Chân nằm lỳ ở trên giường vui vẻ nhìn hai cô, hồi

lâu tâm tình lo lắng cuối cùng cũng vui vẻ.



******



Chiều thứ sáu hôm đó, xung quanh Hội trường lớn đông nghịt người, tới

thi đấu cũng chỉ có vài người như thế, người tới xem thi đấu lại nhiều

không kể xiết, cũng coi như là một bữa tiệc khiêu vũ, mỗi một tuyển thủ

trúng cử cũng sẽ biểu diễn tài nghệ sở trường của mình ra, dùng toàn lực cho cuộc đọ sức lần này!



Ở nơi nhiều người, khó tránh khỏi nói lung tung, rất nhiều lời đồn

đại... Sự việc sẽ nhanh chóng lan truyền, muốn ngăn cũng ngăn không nổi.