Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 282 : Khẩu thị tâm phi

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


Buổi tối trước khi đi Hồng Kông, Lương Chân Chân nhận được điện thoại của Đằng Cận Tư, bảo sáng ngày mai muốn tới nhà đón cô cùng đi đến sân bay, cô suy nghĩ một chút liền đồng ý, dù sao cũng đi chung, sớm muộn cũng phải gặp mặt, không cần quá kiểu cách.



Trên xe, cô nhắm mắt lại giả vờ ngủ say, trên đường Đằng Cận Tư thỉnh thoảng sẽ hỏi mấy câu quan tâm như tối hôm qua ngủ có ngon hay không…, cô thản nhiên đáp lại một hai câu thì không nói thêm gì nữa, cảnh tượng này vừa xa lạ lại vừa quen thuộc, làm cho cô không kịp thích ứng.



Đến sân bay, cô vốn cho rằng sẽ ngồi chung máy bay với bọn Giai Ny, kết quả hồ đồ bị anh kéo lên máy bay tư nhân của anh, lúc đóng cửa khoang cô mới chợt nhớ đến những người khác đâu? Tại sao chỉ có hai người bọn họ?



"Những người khác đâu? Bọn họ không đi sao?" Lương Chân Chân ngạc nhiên nhìn về phía người đàn ông ở bên cạnh.



"Bọn họ sẽ ngồi chuyến bay sau đến Hồng Kông, này, ăn bữa sáng trước đi." Đằng Cận Tư vừa nói vừa đưa cho cô một cái hộp giấy màu trắng đẹp đẽ.



"Hả. . . . . ." Lương Chân Chân nhận lấy cái hộp, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười mỉm, "Cám ơn." Trong lòng ấm áp, có lúc chỉ một chi tiết nhỏ trong cuộc sống đã có thể làm cho người khác cảm động.



Bên trong là bánh ngọt Tô Ký và sữa tươi mà cô thích ăn nhất, sờ thử, vẫn còn nóng, không khỏi cảm động người đàn ông này thật tỉ mỉ chu đáo, bóc một miếng lên bỏ vào trong miệng, mềm mại ngon miệng, là khẩu vị cô thích, mơ hồ nhớ lại vào một buổi sáng nào đó của ba năm trước cô đã nhắc tới với anh, không ngờ anh còn có thể nhớ rõ ràng như thế.



Ăn bánh ngọt gần hết một nửa cô mới chợt nhớ tới quên hỏi anh, ngập ngừng mở miệng nói, "Anh. . . . . . Có muốn ăn một chút hay không?"



"Anh không thích ăn đồ ngọt." Đằng Cận Tư lạnh nhạt từ chối, anh cảm thấy tâm trạng của nai con rất tốt, xem ra đã mua đúng bữa ăn sáng rồi, tối hôm qua tiếp thu ý kiến của quần chúng thực không tệ, rất có hiệu quả.



"Vậy. . . . . . anh không đói sao?" Lương Chân Chân bao lấy đầy miệng thức ăn hỏi.



"Anh uống một ly sữa tươi, rất tốt."



"Ưmh, dạ dày của anh không thoải mái, nhất định phải ăn điểm tâm."



Đằng Cận Tư liếc cô một cái, khóe miệng nở nụ cười, "Nai con, em đang quan tâm anh sao?"
Đang lúc ấy thì chú rễ Thư Nhĩ Hoàng xuất hiện, một tay ôm lấy cháu trai, một tay ôm lấy cháu ngoại, "Bri¬an, con là anh, mang em trai đi chơi một lát được không?"



"Dạ! Jere¬my chúng ta đi thôi, nhất định chú nhỏ sẽ làm chuyện xấu với mợ nhỏ rồi, mỗi lần cha làm chuyện xấu với mẹ cũng nói với anh như vậy." Bri-an mang bộ mặt bình tĩnh nói với em trai.



-_-|||



Đầu Thư Nhĩ Hoàng đầy vạch đen, bây giờ trẻ con trưởng thành quá sớm rồi.



Lương Chân Chân và Tiết Giai Ny đứng ở một bên không nhịn được phì cười, hai người dắt tay nhau đi ra, để lại không gian riêng cho hai vợ chồng người ta, chắc là có lời muốn nói.



*****



Với tính cách của Đằng Cận Tư, chắc chắn anh không muốn làm phù rể, nhưng thấy bà xã của mình làm phù dâu, cho nên anh cam tình nguyện làm chuyện mình không thích, trước khi hôn lễ bắt đầu, mấy người bọn anh đứng chung một chỗ nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng sẽ nói đến cô gái truyền kì đặc biệt của nhà họ Thư —— Thư Cách Gia.



"Thật khó tưởng tượng ra Thư đại ca ôn nhuận như ngọc lại có một người chị hung hãn khí phách như vậy, thật làm cho người khác giật mình!" Mạc Đông Lăng sinh lòng cảm khái.



"Trên đời muôn màu muôn vẻ! Không có kinh nghiệm mới thấy lạ thôi." Nam Hoa Cẩn nhíu mày liếc anh một cái.



"Tiểu Lăng tử, thật sự là anh!" Đột nhiên, sau lưng truyền tới một giọng nữ xa lạ, mọi người cùng nhau quay đầu lại, đập vào mắt là một người phụ nữ mặc một chiếc đầm màu đỏ rực, xinh đẹp gợi cảm, đẹp không gì sánh nổi.



Mạc Đông Lăng hoàn toàn sững sờ, kinh ngạc nhìn về phía cô, lại hoàn toàn không nghĩ ra đã gặp qua cô ta ở đâu, dường như không hề có chút ấn tượng nào, mê mang.



"Tiểu thư, tôi biết cô sao?"