Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 315 : Nguy hiểm lại tới

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


Hôm nay tòa án nhân dân cấp cao của thành phố C chật ních nhân viên, bên ngoài đứng đầy phóng viên đài truyền hình và các báo lớn, phải biết rằng, hôm nay có sự kiện mở phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án mạng do hỏa hoạn ở khu chung cư vườn hoa quốc tế Nhã Lam, nhận được đại đa số dân chúng và truyền thông chú ý, tất cả mọi người đều muốn biết rốt cuộc chân tướng là gì.



Xa xa, nhìn thấy một chiếc Cayenne màu đen hào hoa phiên bản dài từ từ dừng lại, các phóng viên giống như điên nhào qua, không chờ người trong xe bước xuống, đã bao vây bên ngoài như nước chảy cá không lọt.



Đằng Cận Tư có kích động muốn kêu tài xế quay đầu về công ty, những phóng viên này quá đáng ghét, giống như con ruồi đuổi không đi, cứ ở bên cạnh anh “Vo ve vo ve” réo lên không ngừng.



Nhưng anh biết hôm nay mình phải trình diện, chỉ có thể tối sầm mặt mở cửa xe ra, nếu như không phải có vệ sỹ ngăn ở trước mặt, sợ rằng những phóng viên kia sẽ chen chúc móp méo cánh cửa xe, micro rậm rạp chằng chịt đưa tới.



“Đằng thiếu, xin hỏi thái độ của ngài với sự kiện hỏa hoạn lần này?”



“Đằng thiếu, mức độ ảnh hưởng nghiêm trọng của sự kiện hỏa hoạn tới công ty như thế nào?”



“Đằng thiếu, nghe nói cổ phiếu bất động sản của quý công ty bị hạ giá vô cùng kịch liệt, có phải báo trước bất động sản của quý công ty rơi vào thời kỳ trầm xuống không?”



“Đằng thiếu, kể từ sau khi xảy ra hỏa hoạn, đây là lần đầu tiên ngài xuất hiện trong tầm mắt công chúng, đây là bởi vì trong lòng áy náy sao?”



“…”



Một loạt vấn đề bén nhọn giống như thủy triều lao tới Đằng Cận Tư, tròng mắt đen bén nhọn của anh quét về nhóm phóng viên vây thành một vòng quanh anh, “Nếu các vị quan tâm chuyện này như vậy, vậy thì… chờ kết thúc phiên tòa thôi.”


Anh chúc phúc trong lòng: hạnh phúc mỹ mãn, đầu bạc răng long.



【Chân Chân, sau này chúng ta vẫn còn là bạn chứ?】



“Dĩ nhiên, Quý đại ca vĩnh viễn là bạn của chúng em.” Lương Chân Chân đáp lại rất vui vẻ.



Nụ cười khổ nơi khóe miệng Quý Phạm Tây dần nhạt đi, trở thành ấm áp, 【buổi trưa có rảnh không? Anh rất nhớ hương vị cháo ở tiệm Tô Ký nơi em dẫn anh đi, nhẹ nhàng khoan khoái ngon miệng, nhạt mà không ngán, từ đó đến nay chưa từng ăn gì ngon bằng thứ đó.】



Coi như một lần cuối cùng đi, anh ích kỷ muốn gặp cô một lần, muốn hưởng thụ đối xử tốt của cô với mình, dieednalequuydnon về sau, cô là bà xã người khác, sẽ không thể liên quan đến anh.



“Có! Vừa đúng lúc em từ chức, ở nhà nhàn rỗi mà nhàm chán! Vậy bây giờ em sẽ đi mua ngay cho anh, sau đó mang tới bệnh viện.” Lương Chân Chân đồng ý rất sảng khoải.



【Ừ, anh chờ em.】Quý Phạm Tây bình tĩnh nói



Sau khi cúp điện thoại, Lương Chân Chân thay một bộ quần áo đi ra cửa, Đằng lão phu nhân nghe cô nói đi bệnh viện thăm bạn, liền để lái xe tiểu Lưu đưa cô đi, cứ như vậy, tất cả mọi người tương đối yên tâm.



Ngồi trên xe, Lương Chân Chân gọi điện thoại cho ông xã, nhưng vẫn không có người nào nghe, trong lòng suy đoán chắc bây giờ anh đang trên tòa, có thể đã tắt âm rồi, liền không để ý nữa, dọc đường đi đến tiệm cháo Tô Ký tâm tình đều rất nhẹ nhõm, không biết nguy hiểm đang lặng lẽ tới, phía sau cô vẫn có người theo sát, đang tìm cơ hội thích hợp xuống tay với cô.



Xe dừng ở cửa bệnh viện, Lương Chân Chân xách cháo đã bọc kỹ chuẩn bị bước lên bậc thềm.