Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 326 : Du lịch hưởng tuần trăng mật (ba) - Du thuyền nặng ký

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


Lúc anh nói ba chữ cuối cùng khẽ nâng cao giọng, hương vị quyến rũ chậm rãi phiêu du trong không khí, làm mê lòng người.



"Em đi vào trước." Lương Chân Chân giận trừng mắt liếc anh một cái, buông tay đang ôm eo anh ra, chuẩn bị trở về phòng, vừa xoay người đã bị Đằng Cận Tư ôm ngược lại, môi dán vào bên tai cô cô, vừa hôn vừa mút, làm cho cả người cô mềm nhũn, chóp mũi ngửi thấy mùi thuốc lá làm cho cô tỉnh táo lại.



"Đáng ghét! Trên người anh có mùi thuốc lá, nhanh đi tắm đi!" Lương Chân Chân không thuận theo đẩy anh ra, người này không nghiêm chỉnh gì cả, bất kỳ trường hợp nào cũng có thể phát tình. O(╯□╰)o



Anh mút mạnh bên tai cô một cái, mới vừa lòng buông cô ra, lui về phía sau một bước, hai con ngươi đen láy như bảo thạch nhìn cô chăm chú, đôi môi mỏng mà đỏ thắm khẽ nhếch lên thành một đường cong tà tứ, "Được."



Tuy chỉ có một chữ đơn giản, nhưng vẫn là trêu chọc. Trêu chọc lòng của Lương Chân Chân, trong lòng cô không nhịn được lầm bầm: Người đàn ông xấu xa! Tự nhiên dáng dấp yêu nghiệt như vậy làm gì? Làm hại tim người ta nhảy loạn, có một loại kích động muốn xô ngã anh.



ORZ! Cô quả nhiên trở nên hư hỏng.



Anh đang ở bên trong tắm, Lương Chân Chân liền cầm máy sấy để sấy tóc, trong đầu chợt nhớ tới lời Cát gia nói với cô , lúc cần thiết, phụ nữ cũng nên học cách xô ngã đàn ông, chủ động ra trận, học một chút thủ đoạn đặc thù, ví dụ như: cầm roi da hoặc là dùng dây lưng trói chặt anh ta, nhiễu vài giọt nến.



Cô nghe đến cả đầu chảy đầy vạch đen, Cát gia thật là càng ngày càng có mấy sở thích tệ hại rồi, không chỉ trở nên cuồng dã, còn thích khẩu vị nặng, thật sự là. . . . . . Không học được mà!



Trong nháy mắt trong đầu hiện ra tình cảnh mình cột A Tư vào trên giường, chậc chậc chậc. . . . . .



"Bảo bối, nghĩ gì thế? Chăm chú như vậy?" Đằng Cận Tư tắm xong đi tới ngồi xuống bên cạnh cô, rất tự nhiên cầm lấy máy sấy trên tay cô, giúp cô sấy tóc.



"Á!" Gương mặt của Lương Chân Chân đỏ bừng, mới vừa rồi cô đang suy nghĩ. . . . . . Kết quả anh đột nhiên xông ra từ phía sau, cô sợ đến tim gan nhảy loạn, cuống quít nói: "Không có việc gì, không có gì."



Cô càng như vậy, càng khiến cho Đằng Cận Tư sinh lòng nghi ngờ, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, hỏi ngược lại, "Không có việc gì? Thật sự không có gì? Vậy sao mặt của bảo bối lại đỏ như vậy?"



Lương Chân Chân cắn cặp môi đỏ mọng oán hận nhìn anh, phải trả lời thế nào đây! Chẳng lẽ muốn cô nói: em đang nghĩ tới cảnh tưởng cột anh vào trên giường khi dễ, thật tốt 囧!




Lương Chân Chân uất ức bĩu môi, con ngươi sóng nước mênh mông hàm chứa sự tức giận nhìn anh, cái nhìn này làm cho lòng của anh đều muốn nhũn ra, nhưng vừa nghĩ tới mục đích hôm nay của mình, không thể tuyên bố bỏ cuộc vào lúc mấu chốt được!



"Bại hoại! Anh ăn hiếp em!" Cô bĩu môi không thuận theo.



"Bà xã ngoan, sao anh lại ăn hiếp em? Em suy nghĩ thử xem, bây giờ nam nữ bình đẳng, chuyện đàn ông làm phụ nữ cũng có thể làm đúng không ?" Đằng Cận Tư rất bình tĩnh giảng đạo lý với cô.



"Ừ, đương nhiên!" Lương Chân Chân gật đầu, cô không hiểu mục đích A Tư nói vấn đề này làm gì.



"Vậy anh hỏi em, mỗi lần có phải đều là anh chủ động, em bị động hay không?"



"Đúng vậy!" ( vốn là nên như vậy chứ sao! ) Trong lòng Lương Chân Chân nói.



"Anh chủ động nhiều lần như vậy, có phải em cũng nên chủ động một lần hay không? Hả? Chẳng lẽ. . . . . . em không muốn phải không?" Đằng Cận Tư chuyển sang dụ dỗ, ngón tay thô ráp dịu dàng xoa bóp cái mông của cô.



Quả nhiên là tên thương nhân âm hiểm! Vậy mà còn nêu ví dụ, còn nói đàng hoàng đến như vậy, quá đáng ghét! Nhưng mình, quả thật. . . . . . muốn, đều là do anh trêu chọc. ╭(╯╰)╮



Được rồi, chủ động thì chủ động, cũng không có gì, từng có nhiều lần kinh nghiệm như vậy, khẳng định không thành vấn đề.



Cơ thể cô giật giật, vừa đúng đụng phải một vật thể nóng rực, bỏng đến da thịt cả người cô đều nổi lên màu hồng, ngập ngừng sẳng giọng nói: "Làm nó yên phận một chút đi!"



"Bảo bối, em cầm nó, nó liền yên phận rồi." Trong mắt của Đằng Cận Tư đã nhuộm lên một tầng sắc thái tình dục, nóng rực khiến không có người dám nhìn gần, giọng nói quyến rũ khàn khàn, hấp dẫn mê người.



Lương Chân Chân tin lời của anh, xấu hổ đưa tay chuẩn bị cầm nó.