Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 329 : Du lịch hưởng tuần trăng mật (sáu)

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


Cúp điện thoại xong, trên mặt Lương Chân Chân vẫn chưa hết đỏ, phi tươi đẹp chói mắt, cô kêu một tiếng, vùi mặt vào trong chăn, thật xấu hổ! Ngượngchết rồi !



Đều do tên khốn Đằng Cận Tư kia! Xú đàn ông! Đồ quỷ sứ đáng ghét! Nếu không phải do anh nhất định lôi kéo mình làm một lần, cũng sẽ không gây ra chuyện như vậy, ban ngày, ánh nắng tươi đẹp, vốn nên đi chơi!



Huhu. . . . . . Cô không muốn làm vận động ở trên giường.



Nhìn xung quanh căn phòng một vòng, không biết anh chạy đi đâu rồi, cũng không mang theo điện thoại di động, không thấy tăm hơi, ╭(╯╰)╮



Lúc cô đang giận dữ thì nắm cửa hạ xuống, cô sợ đến lập tức ngồi dậy ngồi dậy, ôm chăn muốn tìm chỗ trốn, không thể nào! Chẳng lẽ có ăn trộm, cũng biết chọn thời gian thật! Thừa dịp A Tư không có ở đây.



Cửa mở ra, một người đi tới, cô vội vã núp sau rèm cửa sổ, nghe động tĩnh của người kia, tiếng bước chân càng ngày càng gần, trực tiếp đi vào phòng ngủ.



"Nai con?" Đằng Cận Tư kinh ngạc nhìn xung quanh căn phòng trống trải một vòng, trong lòng khó hiểu nai con chạy đi đâu?



Mở cửa phòng tắm, khẳng định cô không có ở đây, cô có thể đi đâu được?



"A Tư!" Đột nhiên, một người chui ra từ sau rèm cửa sổ, xông lại ôm lấy anh, không phải bà xã yêu dấu của anh thì là ai?



"Chơi trốn tìm với anh?" Trong lòng anh nghi ngờ, nhíu mày hỏi.



"Ai thèm chơi trốn tìm với anh! Người ta đang ngủ ngon giấc ở trên giường, đột nhiên nghe thấy có tiếng người mở cửa, còn tưởng rằng là ăn trộm, núp ở chỗ kia phòng ngừa bị phát hiện!" Lương Chân Chân nghiêm túc nói.



Đằng Cận Tư cưng chìu nhéo mũi của cô, "Tên ăn trộm nào không muốn sống nữa mà vào trong phòng của chúng ta? Nếu thật sự có ăn trộm vào, chỗ em núp rất dễ dàng bị phát hiện."



"Stop! Mới vừa rồi anh cũng không phát hiện." Lương Chân Chân tức giận hừ hừ, một bộ tôi không tin lời của anh.



"Đó là bởi vì mục tiêu của anh không giống ăn trộm."



"Hừ! Nguỵ biện không có hiệu quả."
"Tối ngày hôm qua mới tới, còn muốn đến New Zealand và Thụy Sĩ."



"Em mới từ New Zealand tới đây đó! Nơi đó quả thật rất đẹp, sau đó anh Hoàng đã nói muốn mua một căn nhà lớn ở đó cho em, hướng về phía biển, xuân về hoa nở, haha. . . . . . Đến lúc đó em sẽ mời tất cả bạn bè đến làm khách."



Lúc nói chuyện, đuôi lông mày của Uý Hợp Hợp cũng toát ra vẻ hạnh phúc, mắt to đen nhánh tròn vo phát sáng, giống như viên kim cương đen, rạng rỡ phát sáng.



Nhà hướng về biển rộng, xuân về hoa nở. Cảnh xinh đẹp cỡ nào! Đột nhiên Lương Chân Chân nhớ lại bài học lúc còn học trung học, khi đó vẫn không thể hoàn toàn hiểu hết những tầng sâu hàm nghĩa của lời này, hôm nay nghĩ đến, đây là một loại hy vọng xa vời đối với cuộc sống hạnh phúc đẹp đẽ.



"Tốt quá! Chị muốn đặt trước một căn phòng, lúc nào đến cũng có sẵn chỗ ở." Cô cười híp mắt nói.



"OK! Không thành vấn đề. Đúng rồi, xung quanh đây có gì vui không?"



Vẻ mặt của Lương Chân Chân rất 囧, cô còn chưa có đi chơi, tối hôm qua chỉ đi dạo bên bờ biển một hồi liền bị A Tư lừa gạt về khách sạn, sau đó cho tới bây giờ cũng không còn ra cửa.



"Chị mới vừa thức dậy không lâu." Giọng nói của cô rất nhỏ, trên gương mặt đỏ ửng.



"Hả?" Úy Hợp Hợp kinh ngạc kêu một tiếng, sau đó cười xấu xa ghé vào bên tai cô nói thầm, "Hai người từ tối hôm qua cho tới bây giờ, không ngừng?"



"Con bé này nghĩ cái gì vậy! Là buổi sáng sau khi thức dậy mới. . . . . ." Lương Chân Chân ngượng ngùng liếc cô một cái.



"Hì hì. . . . . . quả nhiên lực chiến đấu của Đằng đại ca rất mạnh." Úy Hợp Hợp mím môi cười đến vui vẻ.



"Chẳng lẽ lực chiến đấu của anh Hoàng nhà em không mạnh? Không làm cho em một ngày một đêm không xuống giường được sao?" Câu nói sau cùng Lương Chân Chân ghé sát vào tai Uý Hợp Hợp nói.



"Chị nai con thật đáng ghét, không nói với chị, cũng không nói cho chị biết!" Úy Hợp Hợp thẹn thùng muốn đánh cô, hai người cười đùa, giữa con gái, có lúc cũng sẽ thảo luận về đàn ông của mình, rất bình thường mà!



Đằng Cận Tư và Thư Nhĩ Hoàng ngồi ở bên ngoài nghe âm thanh cười đùa của hai cô, không khỏi nhìn nhau, song song đứng dậy đi vào, muốn nhìn chuyện gì xảy ra.