Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 364 : Tìm người nào đó nói chuyện

Ngày đăng: 16:55 19/04/20


“Mặc dù ông nội Quan có hai đứa con trai một đứa con gái, nhưng hai người con trai đều chỉ sinh một trai, mà Quan Cảnh Duyệt lại… Cho nên, trước mắt nhà họ Quan chỉ còn dư lại một mình Lê tử là độc đinh, trước kia cậu ấy có thể tiêu dao bên ngoài lâu như vậy, đó là bởi vì liên quan đến chú Quan trấn giữ công ty Quan thị, cậu ấy cố ý lựa chọn trốn tránh.” Nói đến đây, Đằng Cận Tư thở dài liên tục.



Tròng mắt đen như nước của Lương Chân Chân vụt sáng, giống như đã hiểu ra cái gì, lại giống như chưa hiểu, “Vậy nguyên nhân bác sỹ Quan biến mất là trở về Singapore sao? Ba anh ấy… Đã xảy ra chuyện gì sao?”



“Ừ, khi chú Quan đang họp thì đột nhiên té xỉu, đưa đi bệnh viện, bác sỹ nói do vất vả quá độ gây ra, vì để cho Lê tử trở về, mẹ và cô của cậu ấy đều lừa chú Quan sắp không xong, mặc dù sau đó cậu ấy biết được chân tướng, nhưng không còn cách nào rời đi, công ty Quan thị dù sao cũng là tâm huyết mấy đời, cậu ấy làm người thừa kế duy nhất, trách nhiệm trên người không thể trốn tránh, huống chi tuổi chú Quan cũng lớn, quá vất vả sẽ chỉ khiến cho thân thể chú ấy ngày càng sa sút, suy tính thực tế vấn đề này, Lê tử cậu ấy chỉ có thể thỏa hiệp với số mạng, nửa năm qua, cậu ấy gần như đoạn tuyệt liên lạc với mọi người, ban ngày đến công ty học tập, buổi tối tiến hành huấn luyện củng cố kiểu ma quỷ, cậu ấy phải chứng minh với hội đồng quản trị mình không chỉ là người cầm dao phẫu thuật, chỉ có thể để cho mọi người cam tâm phục tùng, cậu ấy mới có thể chính thức tiếp quản công ty.”



“Haizzz…” Lương Chân Chân đột nhiên thở dài nặng nề, ngoẹo đầu không biết đang nghĩ gì.



“Sao vậy?” Đằng Cận Tư thương yêu sờ cái đầu nhỏ bù xù của cô, đang yên ổn, cô than thở cái gì?



Lương Chân Chân liếc nhìn anh, thuận thế vùi trong ngực anh, hai cánh tay ôm cổ anh, gương mặt dán lên lồng ngực, “Em cảm thấy, sinh ra và lớn lên ở nhà giàu thật không dễ dàng, làm chuyện gì cũng không thể tùy ý, giống như gánh trên lưng một bọc lớn vậy, từ nhỏ đã bị chặt đứt cánh ước mơ, chỉ có thể theo hình thức gia tộc, thật đáng thương…”



Đằng Cận Tư ôm chặt cô, cằm đặt trên đầu cô, không nói được lời nào, gia đình hào môn tự có vẻ náo nhiệt vô hạn, cũng có vẻ chua xót không muốn người biết, hỗ trợ lẫn nhau.



“Ông xã.” Lương Chân Chân đột nhiên ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt nhìn anh.



“Hả?” Đằng Cận Tư không hiểu hỏi.



“Về sau chúng ta không nên ép buộc con có được không? Các con thích gì thì mặc các con, đừng để con không vui vẻ từ nhỏ.”



“Được, tất cả nghe theo em, anh nghĩ chúng ta di3nd`anleqyd0n nên sinh mấy thì tốt, như vậy bọn chúng có thể tự mình lựa chọn rồi, anh tin luôn có một đứa di truyền khả năng buôn bán thiên tài của anh, chúng ta cũng bớt lo.”



“Người xấu! Anh cho em là heo hả! Còn sinh nhiều, phụ nữ sinh con rất vất vả.” Lương Chân Chân giận dỗi đánh anh, thật ra thì không phải a Tư nói không có lý, nếu chỉ có một con trai, tập đoàn Đế Hào tư này chắc chắn do một mình con thừa kế, lỡ như con giống như bác sỹ Quan, vậy chẳng phải bi kịch sao?



“Anh nghĩ sinh một đội bóng cũng tốt.” Đằng Cận Tư giống như nói chuyện lạ.



Lương Chân Chân ngồi thẳng lên từ trong ngực anh, “Hừ! Anh mơ đi!”
Ánh mặt trời buổi chiều rất tốt, xuyên qua cây khô trụi lủi, chiếu lên người, ấm áp, vô cùng hài lòng, Lương Chân Chân nói với bà nội rằng có hẹn với Cát Xuyến, hai người cùng nhau đi công viên tản bộ, hoạt động một chút.



Đằng lão phu nhân biết Cát Xuyến là bạn tốt của cháu dâu, cũng mang thai, nên kêu lái xe tiểu Ngụy đưa cô qua, mặc dù gặp mặt cô ở công viên là Cát Xuyến, nhưng trên thực tế người cô đợi, chính là Thẩm Ý Linh.



Nói tới số điện thoại của Thẩm Ý Linh, do Lương Chân Chân và Cát Xuyến lấy trộm từ chỗ Kiều Tuyết Nghiên, nói đến chuyện này cô hơi xấu hổ, nhưng không làm vậy thì có thể làm thế nào?



Cũng không thể trực tiếp nói cho Kiều Tuyết Nghiên biết chân tướng sự việc? Cô ấy vô tội, hơn nữa cũng không phải do mình nói cho cô ấy biết.



Vì kế hoạch tiến hành thuận lời, cô chỉ có thể nói chuyện này cho Cát Xuyến, cũng tránh khỏi xuất hiện chuyện giống như lúc trước ở bệnh viện, Cát Xuyến dĩ nhiên sợ hãi than liên tục, hồi lâu mới phục hồi tinh thần, “Trời ạ, thậm chí có chuyện trùng hợp như vậy?”



“Đúng vậy! Không khéo không thành sách *.” Lương Chân Chân thở dài.



(*) vô sảo bất thành thư: ý nói ví von, sự việc vô cùng trùng hợp.



“Chân phi, cậu yên tâm đi, tớ tuyệt đối giữ bí mật cho cậu, đánh chết cũng sẽ không nói ra một chữ, đợi lát nữa tớ sẽ sẵn sàng phối hợp với kế hoạch của cậu.” Cát Xuyến nói vô cùng khí phách.



“Cũng không phải kế hoạch đặc biệt gì, chính là thừa dịp Kiều Tuyết Nghiên lấy điện thoại di động ra chơi, giả vờ mượn chơi, sau đó mở danh bạ điện thoại, nhớ cho kỹ số điện thoại của mẹ cô ấy, số phải chính xác không sai.”



“Hả… Cậu đang thử thách trí nhớ của tớ, được! Không thành vấn đề.” Cát Xuyến đồng ý rất sảng khoái.



Số điện thoại được lấy thành công, nhưng không kiểm nghiệm được độ chuẩn xác, Lương Chân Chân gọi thật lâu vẫn không có người tiếp, khi cô định buông tha, bên kia vang lên một giọng nữ quen thuộc.



【Alo, xin chào, xin hỏi tìm ai?】



“Bà là Thẩm Ý Linh Thẩm nữ sĩ sao? Tôi tên Lương Chân Chân, chúng ta đã gặp lần trước, thuận tiện, chúng ta có thể hàn huyên một chút không?” Lương Chân Chân nói ôn tồn hòa nhã, mặc dù trong lòng cô rất ghét bà ta.