Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 83 : Hiểu lầm gì đó? (3000)

Ngày đăng: 16:51 19/04/20


Ngay vào lúc này, đột nhiên trong hẻm nhỏ phía trước có một chiếc Motorcycle lao ra, thật may là tài xế xe buýt lanh tay lẹ mắt, bằng không có thể đã xảy ra tai nạn rồi, tài xế vội vàng đạp thắng xe lại, trong miệng lẩm bẩm mắng: "Con mẹ nó muốn chết cũng đừng ra ngoài hại người!"



Hành khác trên xe theo quán tính vồ tới, trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kinh hô vang lên liên tiếp.



Lương Chân Chân cũng bị chuyện ngoài ý muốn này khiến cho cô nghiêng về phía trước, do không đề phòng nên cô không cầm chắc điện thoại di động, "Bặc" một cái văng ra thật xa, vinh quang vỡ thành ba mảnh, vỏ ngoài, pin, điện thoại di động. . . . . .



Đằng Cận Tư còn chưa nói hết một câu, liền nghe được bên kia vang đến tiếng điện thoại di động bị ném xuống đất, sau đó cúp điện thoại, lập tức trong lồng ngực anh dâng lên một trận lửa lớn hừng hực, cô gái đáng chết! Lại dám ngắt điện thoại của anh?



Sau khi qua cơn lại cảm thấy có chuyện gì không đúng, âm thanh này. . . . . . Chắc sẽ không phải là đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?



Liên tục gọi mấy cuộc, đều không thể kết nối, chân mày chợt nhíu chặt, tựa như phủ lên một tầng khói mù nhàn nhạt, đèn nê ông nhiều màu ngoài cửa sổ rọi lên gò má tuấn mỹ như điêu khắc của anh.



Ngón tay ở trên điện thoại lập tức nhấn số của trợ lí Nam Cung Thần.



***



Giờ phút này Nam Cung Thần mới vừa tham gia xong hết việc cắt băng lễ khánh hành khu biệt thự cao cấp ở thành phố D, từ hôm qua tới hôm nay một loạt công việc khiến cả người anh mệt mỏi như nhũn ra, anh chỉ muốn nhanh chóng đến một khu nghỉ dưỡng cao cấp để tắm nước nóng, hưởng thụ các người đẹp xoa bóp, sau đó vừa lòng ngủ đến trời sáng, cuộc sống tốt đẹp nhất cũng chỉ có thế thôi!



Giơ tay lên vuốt lên huyệt thái dương đau nhức, nghiêng người tựa lên chiếc ghế mềm mại phía sau, nhắm mắt nghỉ ngơi.



Xe chạy ngang qua một sạp báo, đuôi mắt anh chỉ thoáng liếc qua, liền nhìn thấy ngay trên bìa tạp chí, một khuôn mặt quen thuộc khiến anh kinh hãi, mắt thấy xe sắp lướt qua, anh nhanh chóng bảo tài xế dừng xe, quay lại tiệm bán báo vừa rồi.



Mở cửa xe, anh lửng thững đi tới, quả nhiên không có nhìn lầm, nhân vật trên bìa mặt tạp chí chính là Đằng thiếu gia!




** **



Ống kính quay lại trên xe buýt:



Tay chân của Lương Chân Chân luống cuống bắt lấy hai tay cố định cơ thể mình trước, trong lòng không nhịn được oán giận nói: bây giờ sao còn có người không biết tuân theo luật giao thông vậy! Lấy mạng sống của mình ra đùa giỡn rất kích thích sao?



Chờ sau khi xe chạy vững vàng, cô mới dời bước xoay người lại tìm chiếc điện thoại đã banh thành ba mảnh.



Trong lòng còn đang suy nghĩ câu nói vừa rồi của ác ma"Ừ, tối mai tôi trở về. . . . . ." , anh trở về đâu sao? Chẳng lẽ anh không có ở thành phố C sao?



Ừm, mặc kệ, dù sao cũng không phải là cô cố ý cúp điện thoại của anh, chỉ có thể trách ý trời trêu người, cho nên cô cũng không có ý định mở máy, đợi đến lúc đó cứ nói điện thoại di động bị rớt hư rồi, vừa đúng hôm nay là sinh nhật Cát gia, buổi tối có thể quẫy cùng với các bạn bè, cô không thèm để ý ác ma ngang ngược kia. -



Chỉ tưởng tượng thôi, tâm tình cô đã tốt hơn nhiều rồi, ném ba mảnh"Rách nát" vào trong túi xách, chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đôi mắt to đen tròn xoe lóe ra vẻ hưng phấn, không biết vì cái gì??, cô vừa nghĩ tới bộ dáng hiện tại của ác ma thì đã cảm thấy thoải mái rồi! Làm cho anh ta tức giận, tức giận hơn nữa, tức đến ói máu, sau đó bị buộc nằm trên giường bệnh, viễn cảnh thật tốt đẹp oa!



Buổi tối, mấy chị em trong kí túc xá đang chờ xuất phát, nhất là Cát Xuyến, hôm nay cô ấy còn cố ý mặc một chiếc áo đầm tơ lụa màu đen dài tới gối, cổ áo hình chữ V quyến rũ, lộ ra đường rãnh giữa hai ngực, vô cùng hấp dẫn!



"Cát gia, cậu đúng là nữ hoàng hoá trang mà! Một giây trước còn là con nhóc loi choi, bây giờ lại trở thành một cô gái quyến rũ, khụ. . . . . . Không nhìn ra, cậu vẫn. . . . . . Sôi trào mãnh liệt như thế nhé!" Tiết Giai Ny ngồi ở một bên cười híp mắt trêu ghẹo nói.



"Đúng vậy, hôm nay đôi môi Cát gia đỏ ướt át kiều diễm, lại thoa phấn nhẹ, còn mặc một chiếc đầm đen hấp dẫn, chậc chậc chậc. . . . . . Đoán chừng lát nữa sẽ không có anh nào dời mắt nổi khỏi cậu nha." Lương Chân Chân nháy đôi mắt đen linh động dựa vào vai Tiết Giai Ny, hai người một người xướng một người họa, phối hợp không chê vào đâu được.



"Giai Ny, cậu xem Chân phi cũng bị cậu dạy hư rồi, Hừ! Hai người các cậu tất cả đều trang điểm diện đẹp đẹp cho mình, tối nay mình sẽ bán từng người một ra ngoài." Cát Xuyến giả vờ giận trợn mắt nhìn hai cô một cái, tiếp tục cầm bút lên kẻ lông mày.