Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 299 : Rốt cuộc về đến nhà

Ngày đăng: 11:40 30/04/20


Hai tròng mắt Renault híp lại, ngay sau đó đem điện thoại đưa qua, ánh mắt dò hỏi nhìn cô, nói: “Cô muốn nhận sao?”



Hạ Úc Huân cầm lấy di động, tầm mắt lưỡng lự ở nút nghe và nút tắt máy, cuối cùng ngón tay chuyển qua bên phải, ấn xuống, màn hình đen.



Sau khi cúp máy liền đem điện thoại trả cho Renault, tiếp tục ngủ.



Renault thấy thế trên mặt hiện lên một tia vui sướng không dễ phát hiện.



Hạ Úc Huân vốn tưởng rằng mình nhất định ngủ không được, nhưng, có lẽ là thật sự quá mệt mỏi, cô rất nhanh liền ngủ say.



Renault theo thói quen chống cằm, đôi mắt không hề chớp mà nhìn cô gái ngủ say.



Đầu cô tựa vào lưng ghế ngồi, theo quán tính dần dần nghiêng về phía bên hắn……



Rốt cuộc, trong ánh mắt chờ mong của Renault, Hạ Úc Huân không chống đỡ được, đông một cái, đầu rơi vào bờ vai hắn.



Hô hấp của cô giàu tiết tấu mà dây dưa bên cổ hắn, tim hắn đập dần dần gia tốc, toàn thân cũng không hiểu sao bỗng khô nóng lên, loại cảm giác này làm hắn vô cùng mới lạ cùng kích động……



Hắn chưa từng có phụ nữ, bởi vì…… Hắn chán ghét phụ nữ……


Renault giống như dã thú săn mồi nhìn chằm chằm cô, trên khuôn mặt tinh xảo chậm rãi hiện lên một nụ cười tà ý so với hình tượng thân sĩ trước đây cực kỳ không tương xứng, giống như thay đổi thành người khác vậy.



-



Vài giờ sau, máy bay rốt cuộc đến đích, so với tưởng tượng của cô còn nhanh hơn.



“Oa, rốt cuộc về đến nhà!”



Sau khi biết tin, Hạ Úc Huân thật sâu hô hấp một ngụm không khí quê nhà quen thuộc, toàn thân thoải mái mà xoay một vòng, trong lòng cũng thoáng yên ổn.



“cần tôi đưa cô về nhà chứ?” Renault săn sóc mà dò hỏi.



“Không cần! Nơi này chính là địa bàn của tôi!” Hạ Úc Huân có vài phần đắc ý mà nói, ngay sau đó quay đầu: “A, đúng rồi, anh không phải nói anh vừa lúc qua bên này có việc sao? Nếu có gì cần hỗ trợ, nhất định phải nói cho tôi biết! Di động của tôi…… Ách, di động của tôi lại mất rồi! Anh gọi số nhà tôi đi!”



“Được.” Renault móc bút máy trong túi, vươn tay, nói: “Không có giấy, trực tiếp viết ở chỗ này đi!”



Hạ Úc Huân nhanh chóng viết xuống một chuỗi con số ở trong lòng bàn tay hắn, nói:”Núi xanh kia còn đó, lục thủy trường lưu, đến đây từ biệt, chúng ta sau này còn gặp lại!”



“Sau này còn gặp lại.” Trong lòng bàn tay còn lưu lại từng đợt tê ngứa, Renault ý vị thâm trường mà mỉm cười, nhìn theo bóng Hạ Úc Huân dần dần đi xa.



Chưa đầy nửa phút, hắn đang muốn xoay người, lại nhìn thấy Hạ Úc Huân chạy về tới, Renault trong mắt lập tức dần hiện ra một tia kinh hỉ, kích động nhìn cô đi qua……