Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 481 : Buông nó ra

Ngày đăng: 11:43 30/04/20


Nửa giờ sau, Hạ Úc Huân chạy tới Tây giao.



Trong không khí tràn ngập hương hoa sơn chi thơm mát, hơi thở quen thuộc thẩm thấu vào từng lỗ chân lông, mỗi một tế bào cô.



Cái thứ gọi là ký ức này nhè nhẹ từng đợt từng đợt từ phủ đầy bụi tràn ra……



Lúc đi ngang qua tinh võ quán, nhìn sân vườn quen thuộc, cô cơ hồ đứng không thẳng được người.



Muốn đến gần, lại không dám đến gần, sau một hồi lưỡng lự, cô cắn môi dưới, quyết tâm lập tức chạy đến biệt thự cách đó không xa.



5 năm sau Hạ Úc Huân trở nên đạm mạc mà an tĩnh, thoạt nhìn giống như hoàn toàn không có lực sát thương, đó chỉ là vì chưa chạm đến bãi mìn của cô mà thôi.



Giờ này khắc này Hạ Úc Huân tựa như một cung tên đã giương, từng chút kéo căng, vận sức chờ bắn ra.



Cửa chính biệt thự Lãnh gia đóng chặt, trong lòng cô nảy lên một dự cảm xấu mãnh liệt.



“Mẹ ——”



Biệt thự đột nhiên truyền đến một tiếng khóc kêu đầy hoảng sợ, cả trái tim Hạ Úc Huân như bị một móng sắc cắt qua, máu tươi đầm đìa.




Hai hộ sĩ đang giữ chặt Tiểu Bạch……



Bác sĩ mặc áo blouse trắng trong tay giơ lên kim tiêm không khí căng thẳng……



Một phòng đầy người tất cả đều nghẹn họng trân trối mà nhìn về phía cô gái báo trước đột nhiên từ cửa sổ lầu hai bò vào.



Cô tựa như một con thú mẹ bị chọc giận, con ngươi bốc lửa nhìn quét một vòng, lửa giận ngút trời thiêu đốt từng người ở đây, ánh mắt kia như hận không thể đem bọn họ xé nát, vẻ mặt khiến người ta nhịn không được phát run……



“Mẹ ——”



Hai tay cô bị bụi gai đâm vào máu tươi đầm đìa, từng giọt từng giọt rơi xuống trên mặt đất, quần áo cũng vì vừa rồi chen vào cửa sổ bị cửa kính cứa rách, chỗ vết máu đỏ tươi lan tràn, khiến cả người cô thoạt nhìn càng thêm nguy hiểm cùng đáng sợ……



“Buông nó ra.” Hạ Úc Huân lạnh lùng mà nhìn hai hộ sĩ một cái.



Hai hộ sĩ bị ánh mắt đáng sợ như giết người dọa sợ, run run rẩy rẩy mà buông Tiểu Bạch ra.



Tiểu Bạch được tự do lập tức bay qua chỗ mẹ, gọi: “Mẹ……”



Cho dù thông minh, cũng chỉ là một cậu bé chưa tròn 5 tuổi, gặp loại tình huống này sao có thể không sợ hãi?



Tưởng tượng đến bảo bối trước đó đã trải qua sợ hãi thế nào, sát khí quanh người Hạ Úc Huân càng nặng, thẳng đến khi Tiểu Bạch nhào vào lòng cô, mới thoáng bình tĩnh trở lại.



Hạ Úc Huân ôm chặt Tiểu Bạch vào lòng hôn lên trán cậu, nói: “Bảo bối, không có việc gì, mẹ ở đây rồi!”