Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 501 : Tiểu bảo tiêu thành tiểu săn sóc đặc biệt?

Ngày đăng: 11:43 30/04/20


Bởi vì khí thế của Lãnh Tư Thần quá mức cường đại, Hạ Úc Huân phía sau đẩy xe lăn vùi đầu không nói một lời nên bị trở thành người săn sóc đặc biệt bình thường trực tiếp bỏ qua.



Thẳng đến lúc này, Lam Hạo Dương mới bởi vì hành động to gan lớn mật vừa rồi của cô mà chú ý tới sự tồn tại của cô.



Anh liếc mắt nhìn cô gái trước mắt một cái, vẻ mặt hoang mang.



Vì thế lại nhìn một cái nữa, cảm thấy giống như đã từng quen biết.



Nhìn lần thứ ba, thể hồ quán đỉnh, bừng tỉnh đại ngộ.



“Cô cô cô…… Cô là……” Lam Hạo Dương không thể nào tin tưởng mà chỉ vào mặt cô, rượu trong tay đều đổ.



“Xin chào, tôi là người săn sóc đặc biệt của Lãnh tổng.” Hạ Úc Huân hơi hơi gật đầu, mỉm cười khéo léo, vẻ mặt bình tĩnh.



Vẻ mặt Lam Hạo Dương khó lường mà nhìn Hạ Úc Huân, lại nhìn Lãnh Tư Thần, hỏi: “Lãnh Tư Thần, anh làm cái gì?”



Lãnh Tư Thần tựa hồ đã sớm dự đoán được Lam Hạo Dương sẽ có phản ứng này, không nhanh không chậm mà trả lời: “Không có gì.”



Lúc này phải trả lời có lệ như vậy sao!



“Không có gì? Anh……” Lam Hạo Dương nói câu “Xin lỗi” với Hạ Úc Huân, sau đó liền đem Lãnh Tư Thần đẩy vào một góc bắt đầu ép hỏi.


“Xin lỗi không tiếp được!” Lãnh Tư Thần lười cùng cậu ta lãng phí thời gian, mỗi phút mỗi giây cùng Tiểu Huân ở bên nhau đều rất quý giá.



“Ai? Ai? Anh đi đâu? Tôi còn chưa nói xong……”



Lam Hạo Dương theo tầm mắt Lãnh Tư Thần nhìn lại, cách đó không xa, người săn sóc đặc biệt kia bị một người đàn ông cuốn lấy.



Thì ra là đi cứu trận, Lam Hạo Dương cảm khái vạn ngàn, chậc chậc, màn này đã từng quen thuộc biết chừng nào!



-



Sau khi Lãnh Tư Thần bị Lam Hạo Dương lôi đi, Hạ Úc Huân ngồi xuống bên cạnh, chán đến chết đành phải chơi trò chế rượu cùng vài loại đồ uống.



Cho dù cô đã nỗ lực rúc vào một góc, đem sự tồn tại của mình hạ thấp bằng không, nhưng không nghĩ tới vẫn bị người theo dõi.



“Tiểu thư, một mình sao?”



Hạ Úc Huân cười cười, tiếp tục lắc ly rượu, đáp: “Không phải.”



Hiển nhiên một tư thái không muốn người khác đến gần.



“Cô đang làm cái gì?” Người đàn ông tựa hồ cũng không biết khó mà lui.



Người này thuộc họ mèo sao? Lòng hiếu kỳ lớn như vậy!



“Không có làm cái gì, nhàm chán.” Hạ Úc Huân tiếp tục đong đưa chất lỏng từ trong suốt biến thành màu xanh nhạt, sau đó nhấp một ngụm nhỏ, vẻ mặt như một đứa bé ham chơi.



“Nhàm chán? Bên kia đang chơi trò chơi, muốn qua chơi chứ?” Người đàn ông nhìn về phía bạn tốt của mình cách đó không xa, một đám người đang ồn ào.