Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 859 : Ham sắc đẹp chọc họa (3)

Ngày đăng: 11:47 30/04/20


Được rồi, thiếu niên cúi đầu nhìn một nút áo cài sai vị trí của mình, càng thêm xấu hổ, nhanh chóng đem nút cài lại, sau đó cúi mặt đỏ bừng vùi đầu ăn bánh kem.



Hạ Úc Huân bật cười mà lắc đầu, ngay sau đó tưởng tượng thấy một ngày kia đứa trẻ đơn giản trong sáng như vậy cũng sẽ trở nên lão luyện biết lấy lòng nhà đầu tư như những nghệ sĩ khác, trong ánh mắt lại có vài phần buồn bã.



Bất quá, mỗi người có cách sống của riêng mình, cũng không tới phiên cô phán xét.



Vương Ngọc bên cạnh dựa vào lòng ngực rắn chắc của người đàn ông, vừa dùng bàn tay trắng vuốt ve cơ bắp xinh đẹp của gã vừa nhìn cô lắc đầu thở dài: “Chậc chậc, em gái em quả nhiên là người thương hương tiếc ngọc, Giản tổng người ta tỉ mỉ chọn lựa ra hạt giống tốt, em lại để người ta ở đó ăn bánh kem gì cũng không làm?”



Hạ Úc Huân bất đắc dĩ mà liếc nhìn bà một cái, thò lại gần nhỏ giọng nói: “Chị Ngọc, người ta nhỏ tuổi như vậy, vừa mới tròn mười tám tuổi, ngài không hạ thủ được, em cũng không hạ thủ được không phải sao?”



“Không phải nhỏ hơn em…… Em bao nhiêu tuổi?” Vương Ngọc hỏi. Trong lòng lại thầm nghĩ, vốn đang muốn nói cho cô biết kỳ thật đứa nhỏ này căn bản chưa tròn mười tám tuổi, nhưng Giản Khai Nguyên vì người nào đó mà có chút ưu ái đặc biệt chuẩn bị, hiện tại xem ra, cũng không cần nói cho cô biết.



“Em hai mươi sáu!”



“Đúng vậy, không phải nhỏ hơn em tám tuổi thôi sao! Vừa xứng a!”



“Nhỏ hơn tám tuổi cũng rất nhiều……” Hạ Úc Huân vô ngữ.
Hạ Úc Huân hơi gật đầu, sau đó liền khẩn trương kéo thiếu niên đã toàn thân nóng hổi xoay người rời khỏi phòng bao.



Mới vừa rời khỏi, Hạ Úc Huân liền buông lỏng cánh tay thiếu niên ra.



“Em làm thế nào qua đây? Công ty có xe tới đón sao?” Hạ Úc Huân xoa xoa huyệt Thái Dương hơi có chút phình to hỏi.



Thiếu niên không rõ nguyên do mà nhìn cô, ngoan ngoãn trả lời: “Lúc tới là người đại diện đưa em lại đây, bất quá…… Không…… Không ai tới đón……”



Không ai tới đón? 



Hạ Úc Huân sửng sốt một chút mới phản ứng lại là vì cái gì không ai tới đón, gõ gõ đầu nói: “Vậy đi thôi, chị đưa em về nhà!”



Đêm khuya, để tự cậu ta về một mình cô cũng không yên tâm.



“Về nhà? Là…… Là muốn đi về nơi ở của em sao?” Thiếu niên thử thăm dò nhỏ giọng hỏi.



Hạ Úc Huân biết thiếu niên hiểu lầm, bất quá cũng không vội vàng giải thích, tùy ý lên tiếng.



Dù sao chờ đem cậu đưa về, cô nhiệm vụ hoàn thành, trực tiếp trốn là được rồi.



Tới cửa quán bar, Hạ Úc Huân gọi điện thoại bảo tài xế lái xe lại đây, sau đó hỏi thiếu niên kia địa chỉ, liền khép lđôi mắt bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.