Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 101 : Là Ai Lừa Gạt Ai?
Ngày đăng: 08:54 19/04/20
" Ăn nói hàm hồ, là cô ta đột nhiên đứng trước mặt tôi và va vào người tôi trước mới đúng, tôi va vào cô ta khi nào? Con mắt nào của cậu đã nhìn thấy điều đó? "
" Vậy ông lấy cái gì chắc chắn để nói rằng cô ấy va vào ông trước? "
Tịch Mộ đột nhiên hỏi ngược lại người đàn ông mập ú
" Vậy cậu lấy cái gì chắc chắn bảo tôi va vào người cô ta trước? "
Người đàn ông không biết sống chết, cả gan lặp lại lời nói của anh hỏi ngược lại anh, mà trong những danh sách tối kỵ do Tịch Mộ Thần lặp ra, phần lặp lại lời nói của anh dùng để hỏi ngược lại anh là điều ngu ngốc nhất
" Tôi đang hỏi ông! "
Tịch Mộ Thần chậm rãi phun ra bốn chữ, cô có thể nghe thấy được trong lời nói của anh có mấy phần nặng nề, hình như, anh đang rất tức giận, nhưng là trong quá trình kìm nén
Người đàn ông kia, chẳng những thấy sai không nhận mà còn đổ tội lên đầu người bị hại, ông ta chắc hẳn chê sống đã lâu, còn lớn gan lặp lại lời nói hỏi ngược lại anh
Được, được lắm! Tên mập này, nếu như Tịch Mộ Thần anh không dạy dỗ hắn cho ra trò thì anh không phải là Tịch Mộ Thần!
" À, tôi biết rồi...đây chính là mánh khóe của các người khi nhắm vào những đối tượng có tiền, cô gái kia cố tình va vào tôi sau đó cùng một giuộc của cô ta xuất hiện chính là cậu, các người nói cho cùng là muốn làm lớn chuyện sau đó bắt tôi bồi thường tiền chứ gì? Hừ, đừng có mơ, lão tử đây sống đã mấy chục năm nên đừng nghĩ đến việc lừa tiền ông đây một cách dễ dàng như thế, các người còn non nớt nhiều lắm! "
Người đàn ông to tiếng phun ra những câu khó nghe khiến những người ngoài cuộc nghe vào liền chán ghét ngay, Tịch Mộ Thần lúc này đen mặt hơn lúc nào, trên đầu anh giống như đang xuất hiện một đám mây đen bao phủ dày không thể tan
Tính đến nay, anh đã sống ba mươi năm, đây chính là lần đầu tiên, lại có người dám nói rằng Tịch Mộ Thần anh là tên lừa gạt
Không chỉ có anh, mà cô cũng rất không vừa lòng với lời ông ta vừa nói ra, sao lại có loại người như thế chứ, bản thân mắc lỗi sai không chịu nhận thì thôi, mà ông ta còn xúc phạm danh dự của anh và cô? Ông ta có cái quyền gì để nói như thế chứ?
Với cô, có lẽ cô thấy sẽ không sao, nhưng còn anh thì sao? Người đàn ông này chẳng những là chủ nhân của tập đoàn lớn, mà anh còn là một lão đại của một băng đảng trong giới hắc đạo, cho dù là ánh sáng hay bóng tối, người đàn ông này đều là vua, luôn quen được người người kính nể vạn phần
Nhưng bây giờ thì sao? Cái tình huống gì đây? Chỉ vì một lí do lảng xẹt như thế mà người đàn ông này lại có thể hạ bệ danh dự của anh, bảo anh là kẻ lừa gạt?
" Ông không được phép nói anh ấy như thế! Là do ông vội vã đi nên va vào người tôi trước, bây giờ ông lại bảo rằng chúng tôi là kẻ lừa gạt tiền của ông chỉ vì một lí do lảng xẹt này...chúng tôi mới không cần mấy đồng lẻ đó! "
" Con ranh này, đã sai không nhận mà còn dám ăn nói như thế nữa ư? "
Lục Minh Hạo nhàn nhạt nhìn ông ta, nói chuyện thờ ơ như có lệ muốn cho qua nhanh
" Chúng ta quen nhau sao? "
" Phó giám đốc Lục, tôi là giám đốc của Phúc Lợi, năm đó ở bữa tiệc của Nghiên gia tôi cũng được mời đến dự, mà cậu và tổng giám đốc Phong cũng có mặt để đại diện cho Tịch thị đến bữa tiệc tối đó! "
" À...nhưng chúng ta có quen nhau sao? "
Lục Minh Hạo một lần nữa hỏi lại câu hỏi trước, khiến ông ta cười gượng gạo
" Phó giám đốc Lục, chúng ta đã từng có dịp cùng nhau nói chuyện tại bữa tiệc tối đấy...như thế, có được tính là quen biết nhau hay không? "
Lục Minh Hạo làm ra vẻ như đang suy nghĩ cái gì đó
" Giám đốc của Phúc lợi sao? "
Anh lặp lại thân phận của ông ta, ông ta nghe anh nói thế, tưởng chừng anh đã nhớ ra nên niềm nở gật đầu, sau đó Lục Minh Hạo mỉm cười đẹp trai, đáp:
" Không quen! "
Người đàn ông sau một giây lát đứng hình tại chỗ, Lục Minh Hạo cười khẩy một cái sau đó tiến lên phía trước vài bước, người đàn ông ngoài mặt khó xử luôn nịnh bợ Lục Minh Hạo, nhưng trong lòng thì tức giận vô cùng, nếu như không phải vì Tịch thị lớn mạnh như thế, nếu như không phải Lục Minh Hạo chính là phó tổng giám đốc của tập đoàn đó, thì còn lâu ông ta mới cúi đầu trước những mấy thằng con nít ranh này, hừ!
" Phó giám đốc Lục đến sân bay là đón người sao? "
" Ờ! "
Lục Minh Hạo thờ ơ đáp lại lời ông ta cho có lệ
" Mạo muội hỏi, người phó giám đốc đón là ai vậy? "
" Tịch tổng! "