Bà Xã Về Đây Anh Thương

Chương 23 : Anh Xin Lỗi

Ngày đăng: 08:53 19/04/20


Hôm nay có vẻ như anh về trễ so với ngày thường nhỉ? Cô đang nghĩ có phải công việc ở công ty rất nhiều nên anh bận bịu mới về trễ như thế hay không?



Vừa đang nghĩ đến anh thì anh ngay lập tức đã trở về. Cô lập tức ra ngoài đón anh



Tịch Mộ Thần trở về nhà vô cùng mệt mỏi, quản gia chào anh thì anh cũng chỉ gật đầu sau đó vào nhà



Cô ngay lập tức lao đến phía anh, ôm chầm lấy anh



" Anh về rồi. Công việc ở công ty rất nhiều sao? "



Tịch Mộ Thần không trả lời cô, anh gỡ vòng tay cô đang ôm mình ra đi thẳng một mạch về phòng



Cô đứng đó, ngơ ngác không hiểu anh bị làm sao. Vì sao lại lơ cô rồi? Hay là vẫn giận cô chuyện ban sáng ư?



Cô bĩu môi: " Xì, có cần nhỏ mọn như thế không? Chỉ là nói đùa mà anh cũng tin "



Anh sau khi tắm rửa xong cũng xuống nhà ăn tối, trong suốt bữa cơm anh chẳng mở miệng nói một câu



" Mộ Thần... Anh giận em sao? "



" Ăn cơm, anh không thích nói chuyện trong giờ cơm "



Anh nhàn nhạt đáp lại cô sau đó lại ăn cơm tiếp, cô cắn chiếc đũa. Là giận thật ư?



Cô cũng không hỏi nhiều, tiếp tục cúi đầu dùng cơm tối...



Tối đó, ăn cơm xong anh lại trở về thư phòng làm việc. Cô thì đi xem tivi. Một thời gian trôi qua cũng không thấy anh trở về phòng, cô mệt mỏi lên giường ngủ trước



Anh đúng lúc này từ ngoài bước vào phòng. Cô có chút lo lắng, thôi rồi giờ này cũng không còn sớm. Từ nãy giờ mãi mê ngồi coi tivi quá, không biết anh ấy có mắng mình hay không?



Đang lo nghĩ anh mắng cô, bỗng dưng cô thấy kỳ lạ. Anh ấy cứ thế mà lơ cô đi, xem cô như là không khí vậy



Tịch Mộ Thần trực tiếp đi về phía chiếc giường nằm xuống, cô lẳng lặng về phía giường ngủ, cũng kéo chăn lên nằm xuống kế anh



Anh xoay lưng về phía cô, đưa tay sang bàn bên cạnh tắt đèn đi ngủ



" Mộ Thần "



" … "



" Anh giận em chuyện ban sáng sao? "



" … "



Cô cứ hỏi, anh chỉ im lặng chứ không nói gì. Cô nghĩ rằng anh đi làm suốt ngày đã mệt như thế rồi, vừa nãy ăn cơm xong cũng đến thư phòng làm việc đến tận giờ này nên cũng cảm thông cũng không nói thêm gì, nằm yên mà ngủ...



Việc này không phải chỉ xảy ra chỉ một lần. Đã hai ngày trôi qua anh vẫn còn giữ thái độ lạnh nhạt đó với cô




Nỗi nhung nhớ lại làm anh càng thêm ham muốn cô nhiều hơn, muốn hôn cô thật nhiều



Tịch Mộ Thần không thể ngừng hành động hôn cô, anh yêu thương hôn lên mí mắt cô hai cái rồi hôn tới đôi môi cô



Cô lúc này cũng ngừng khóc, vòng tay ôm lấy cổ anh



" Một cái nữa! "



Tịch Mộ Thần chiều theo ý cô, đặt nụ hôn lên môi



" Một cái nữa! "



Anh lại dễ dàng đáp ứng cô thêm một lần nữa



" Thêm một cái nữa đi! "



Tịch Mộ Thần cười khổ, anh hôn lên cổ cô



" Bé ngoan, những cái tiếp theo chúng ta sẽ dùng ở phương diện khác! "



Vừa nói xong, anh ngay lập tức bế cô lên. Đi đến phía chiếc giường lớn đặt cô nằm xuống



Tịch Mộ Thần dán chặt mắt vào cơ thể nóng bỏng trước mặt, cô gái nhỏ bên dưới trong mắt anh là đang ra sức muốn quyến rũ anh



" Mộ Thần "



Cô khẽ cất giọng nhỏ gọi tên anh, đôi mắt xinh đẹp nhìn động tác đang cởi đồ của anh. Cơ thể của anh sớm được hiện ra trước mặt cô, anh có cơ bụng tám muối thật săn chắc



Không nhịn được cô đưa ngón tay chạm vào tầng nấc thịt trên cơ bụng anh. Tịch Mộ Thần nhanh chóng bắt lấy ngón tay nghịch ngợm đang vẽ trên người anh lại, đưa lên môi mà hôn



" Gọi một tiếng ông xã anh nghe? "



Không tự chủ được bản thân, cô ngoan ngoãn mở miệng gọi theo ý anh



" Ông xã! "



" Ngoan lắm! "



Anh cúi người xuống hôn lên môi cô một nụ hôn, cánh tay không nhàn rỗi di chuyển trên khắp cơ thể cô



Ánh mắt của anh bây giờ chìm trong dục vọng, cả người bắt đầu nóng lên khi ham muốn cô



" Bảo bối, anh thật không thể nhịn được rồi! "



Tịch Mộ Thần chiếm trọn đôi môi đỏ mọng của cô hôn ngấu nghiến, bàn tay to lớn đặt lên nơi mềm mại trước ngực xoa nắn: Thật mềm...!