Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 35 : Cậu Ấy Thật Sự Rất Yêu Thương Tiểu Tịch
Ngày đăng: 08:53 19/04/20
" Chủ tịch đã điều tra ra được!...Tiêu tiểu thư vốn không có thai, cô ấy chỉ là tới tháng mà thôi "
" Tới tháng? " Là cái gì
" Là...khụ...chu kỳ kinh nguyệt của phụ nữ đó ạ! "
" …được rồi, vậy thì cô ra ngoài đi! "
" Dạ..! "
Nghe thư kí báo cáo xong như vậy cũng khiến anh nhẹ nhõm hơn
Thì ra không phải là có thai...nhưng bây giờ không có thì sau này cô ấy cũng sẽ có, như thế thì mình phải làm gì đây...?
...
Sau khi cùng cô ăn trưa xong, anh cùng cô đọc sách và xem tivi một chút thì cô đã mệt mỏi chìm vào giấc ngủ..
Tịch Mộ Thần vẫn chăm chú coi chương trình trên tivi. Đây là chương trình mà cô thích coi nên anh cũng chiều theo ý cô, cùng cô ngồi coi
Cô vô thức dựa vào anh ngủ. Tịch Mộ Thần nghĩ rằng cô mệt nên dựa vào anh, anh dời mắt nhìn sang cô
" Tiểu Tịch! "
" … "
Ngủ rồi à...?
Tịch Mộ Thần cúi đầu xuống nhìn thì đã thấy cô ngủ từ lúc nào chẳng hay. Anh khẽ cười lắc đầu, đã mệt đến như thế mà lại gắng gượng ngồi đây với anh ư?
Anh lấy chiếc điều khiển trên bàn, sau đó tắt tivi. Tịch Mộ Thần bế cô lên đi về hướng phòng ngủ
Đi đến chiếc giường lớn của căn phòng. Tịch Mộ Thần nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, anh cẩn thận, sợ sẽ làm cô thức giấc
" Ưm! "
Cô khẽ cựa quậy. Đôi mắt mơ hồ mở lên nhìn thấy anh, cô khẽ cất giọng gọi tên anh
" Mộ Thần? "
" Ngoan ngủ đi nhé, em đã mệt lắm rồi! "
Tịch Mộ Thần nói. Anh cưng chiều hôn lên môi cô một nụ hôn
" Ông xã...có thể nằm với em một chút được không? "
Cô lười biếng nói. Tịch Mộ Thần sẽ không thể từ chối lời đề nghị từ vợ nhỏ, mà sẽ chấp thuận cô. Ánh mắt nhìn cô đầy sự cưng chiều trong đó
" Được! Anh nằm với em "
Sau đó anh đã lên giường nằm kế bên cô. Tịch Mộ Thần vòng tay ôm cô vào lòng, anh đặt nụ hôn lên mái tóc cô
" Ngủ đi! Anh ở đây với em "
Môi nhếch lên ý cười. Tâm trạng rất tốt khi nhìn thấy bà xã. Dáng vẻ cô xuất hiện lúc này rất đáng yêu
Cô đảo mắt nhìn, một giây sau lại thấy hình bóng quen thuộc của người đàn ông đang ngồi trên ghế ở phía trước mặt đang nhìn mình kia. Đôi môi nhỏ cong lên
" Ông xã! "
Những gả đàn ông đang quỳ gối dưới chân anh cũng không dám quay mặt lại nhìn cô
" Tiểu Tịch vừa đến, Mộ Thần lại giở vẻ mặt cưng chiều vợ nữa ~~ "
Lục Minh Hạo không nhịn được khi nhìn thấy vẻ mặt anh thấy lúc cô xuất hiện liền mở miệng trêu chọc. Tịch Mộ Thần lạnh lùng liếc đôi mắt sắc bén sang Lục Minh Hạo sau đó lại quay sang nói với cô
" Lại đây! "
Cô ngoan ngoãn nghe theo anh. Bước chân đi tới chỗ anh
Bỗng, có một gả đàn ông vì sợ chết. Không muốn Tịch Mộ Thần phải giết hắn nên hắn cả gan lại đưa tay nắm giữ lấy cổ chân cô lại
" Xin cô...xin cô hãy giúp tôi, tôi thật sự đã biết lỗi rồi. Xin hãy tha cho tôi! "
Cô nhất thời bị hắn giữ lại, hoảng sợ la lên " A " một tiếng
Một cánh tay rắn chắc nhanh chóng đưa tới kéo cô về chỗ mình. Tịch Mộ Thần ôm cô vào lòng, anh đưa chân đá mạnh vào người hắn khiến hắn không tự chủ được bản thân mà ngã xuống đất
" Khụ khụ! "
Đôi mắt anh hiện lên tia khát máu ẩn giấu bên dưới đáy mắt. Tịch Mộ Thần cướp lấy cây súng từ một tên thuộc hạ đứng gần đó của mình. Một tay anh ôm chặt cô vào lòng, ý anh rất rõ ràng, anh chính là không muốn cô nhìn thấy cảnh máu me này...
Đoàng...một tiếng súng vang lên trong căn phòng khiến cô bị giật mình, bàn tay ôm chặt lấy anh hơn, sợ hãi nép gương mặt vào lòng ngực anh. Cơ thể nhỏ bé khẽ run lên
Tịch Mộ Thần vứt cây súng sang trả lại cho tên thuộc hạ đó. Lạnh lùng cất giọng
" Giải quyết những thứ còn lại ở đây, sạch sẽ một chút! "
" Dạ! "
Nhận được mệnh lệnh, họ lên tiếng trả lời lại anh
Tịch Mộ Thần vẫn còn ôm cô trong lòng, anh cúi đầu nói khẽ với cô:
" Em còn đi được chứ? "
Cô khẽ lắc đầu: " Anh bế em...em sợ! "
Tịch Mộ Thần khẽ cười, đặt nụ hôn cưng chiều lên trán cô
" Được! Em nhắm mắt lại đi "
Cô nhắm mắt lại. Tịch Mộ Thần bế cô lên, sải bước đi về phía cửa chính ở ngay trước bao con mắt vẫn đang chăm chú nhìn họ
" Mộ Thần quả nhiên rất xem trọng Tiểu Tịch...! "