Bà Xã Về Đây Anh Thương

Chương 59 : Đừng Ghét Bỏ Em

Ngày đăng: 08:54 19/04/20


Tịch Mộ Thần đi cùng La Kì Kì



Họ là đang tiến đến chiếc xe SUV. Cô đã nghĩ rằng anh chính là dẫn người phụ nữ khác về nhà



Trước kia Mộ Thần đã nói với cô rằng ở Tịch gia, cô chính là người phụ nữ duy nhất bước chân vào đây. Ngoài ra không có người phụ nữ nào có thể bước chân vào đây, tình nhân trước kia anh có họ cũng không có cửa vào đây...vậy mà bây giờ thì sao? Tại sao anh ấy lại dẫn phụ nữ về nhà rồi?



Thật ra anh không có để La Kì Kì bước vào Tịch gia, chính cô ta là đến tìm anh. Anh cũng lười đuổi cô ta nên đi cùng cô ta ra ngoài đây



Ánh mắt của anh vô tình lướt sang hình bóng quen thuộc của người con gái trước mặt



Cô vẫn như thế, không thay đổi chút nào. Chỉ là...hình như cô ấy có chút ốm đi so với trước kia?



Thân hình nhỏ nhắn trong chiếc váy chỉ dài tới đầu gối. Chiếc váy hai dây mang màu trắng xóa, mái tóc dài nay có vài lọn tóc trở nên rối. Đến ngay cả giày cũng không mang, nhưng cho dù cô có như thế nào thì nét đẹp kiều diễm từ cô vẫn là không bớt đi chút nào



Anh nhàn nhạt nhìn cô rồi cùng La Kì Kì bước đi tiếp về chiếc xe



" Mộ Thần! "



La Kì Kì bây giờ mới để ý đến cô...đây chẳng phải là Tịch phu nhân hay sao? Nhị tiểu thư của Tiêu gia, Tiêu Tiểu Tịch



" Tịch...Tịch phu nhân! "



La Kì Kì khẽ gọi, Tịch Mộ Thần lông mày nhíu lại



" Cô ta không còn là Tịch phu nhân của Tịch gia! "



" Cô ta không còn là phu nhân của Tịch gia! ". Câu nói này của anh, anh có biết rằng nó đã khiến lòng cô đau thắt lại hay không?



" Chúng ta vẫn chưa ly hôn! "



Dù cho có như vậy, cô vẫn muốn tỏ ra vẻ kiên cường. Cô không muốn ở trước mặt người khác làm ra vẻ yếu đuối...nhất là khi ở trước mặt tiểu tam!



Tịch Mộ Thần nhếch môi cười mỉm mai:



" Cô đừng nói với tôi rằng đơn ly hôn cô chưa được nhận? "



Anh đã quyết định rồi. Không phải là anh không muốn giữ cô, nhưng cô năm lần bảy lượt lại muốn đùa giỡn tình cảm của anh. Ở trước mặt anh cô đã hôn người đàn ông khác



Đây cũng chẳng phải là lần đầu gì cả! Đây chính là lần thứ hai, và cô cũng đã cùng Doãn Thiên Phong vào khách sạn một lần tất nhiên cũng sẽ có lần sau...


Tịch Mộ Thần giật mình khi bị tiếng ồn bên đường gây sự chú ý



Anh quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một chiếc xe tải dừng lại trước mắt...trước đầu xe chính là một thân ảnh nhỏ nằm trong vũng máu đỏ đến nhức cả mắt



Chiếc váy trắng xóa cô mặc nay đã bị chính máu của mình làm cho nhuộm đỏ vài phần cả lên



Tịch Mộ Thần sửng sốt vài giây lập tức chạy đến bên cô



Vừa nãy khi chiếc xe lao vào cô, cô chỉ có thể cảm thấy cả người đột nhiên nhẹ bâng sau đó lại nặng nề ngã xuống mặt đất rất đau



Đầu cô bây giờ đau như búa bổ, đôi mắt mơ màng chỉ có thể nhìn thấy một hình bóng cao ráo của người đàn ông



" Tiểu Tịch...người đâu! Mau mau gọi xe cứu thương, nhanh lên! "



Tịch Mộ Thần quát lên, trong giọng nói của anh có phần gấp gáp và lo sợ



" Mộ...Thần... "



Cô khó khăn mở miệng. Vì đang là mùa đông nên những bông tuyết trên trời bắt đầu rơi xuống, vài bông tuyết rơi trên tóc anh nhưng anh vẫn để nguyên



Ngoài việc ôm chặt cô trong sự lo sợ, anh đã không thể làm gì hơn



Cô chợt nhớ...cha và mẹ đã từng qua đời trong vụ tai nạn cũng trong đêm mùa đông như này. Cô sợ, sợ rằng mình sẽ như họ, vào đêm mùa đông của tháng mười như thế này chính là ngày cô phải rời xa anh một lần và mãi mãi



Cô khó khăn đưa bàn tay lên mặt anh, Tịch Mộ Thần giữ lấy và giúp cô đặt lên gò má anh dễ dàng hơn:



" Đừng ghét em...em thật sự yêu anh! ". Cô nói, nước mắt không ngừng rơi xuống gò má



" Suỵt! Đừng nói "



" Mộ Thần, em sợ bản thân sẽ giống cha và mẹ...sẽ rời xa anh thật sự, rời xa anh mãi mãi! "



" Sẽ không đâu! Em đừng nói gì nữa, đừng nói thêm gì...xin em đấy "



Bản thân anh cũng rất sợ, sợ sẽ mất cô mãi mãi



Anh hận bản thân mình, nếu như anh không xua đuổi cô như thế thì cô đã không sao rồi



" Tiểu Tịch...xin lỗi! "