Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 65 : Không Hối Hận Khi Yêu Anh
Ngày đăng: 08:54 19/04/20
" Chúng tôi chưa ly hôn...làm cô thất vọng rồi! "
Cô ta sửng người tại chỗ, chính cô ta còn không tin vào những gì mình vừa nghe từ anh...cái gì! Chưa ly hôn ư? Vậy lời nói của cô ta là thật!
" La Kì Kì, tôi còn chưa xử phạt cô về việc cô tự ý dọn đồ đạc cô sang đây, tự tiện vào phòng chúng tôi ở...cô to gan lắm! "
Tịch Mộ Thần đột nhiên gằn lên làm cô ta sợ hãi
" Em xin lỗi... Mộ Thần em chỉ muốn ở gần anh tiện chăm sóc anh hơn mà thôi! "
Tiện chăm sóc? Nhìn lại bộ đồ cô ta mặc trên người làm cô kinh tởm...nghe nói làm minh tinh không dễ mà cô ta lại là minh tinh lớn, nhìn cô ta lại có " kinh nghiệm " như thế. Chắc là cô ta rất rành trong việc giường chiếu, sau bao " huấn luyện " của các đàn ông!
" Từ nay trở đi, đừng để tôi nhìn thấy cô một lần nào! Còn nữa, tên của tôi không phải để cô tự tiện muốn gọi khi nào là gọi! "
" Đừng làm như thế...em biết sai rồi! "
Tịch Mộ Thần lười biếng không ngó cô ta, anh phất tay
Từ bên ngoài có hai người đàn ông đi vào, anh nói:
" Lôi cô ta ra ngoài, còn nữa, lên phòng đem tất cả đồ cô ta đi. Tôi muốn trong ngày thay tủ quần áo và giường! "
" Dạ thiếu gia! "
Nhận được lệnh từ gia chủ, họ nhanh chóng tiến hành công việc được phân phó
Sau khi bọn họ rời đi, phòng khách lại yên tĩnh đến dễ chịu
" Bà xã lại đây ngồi nghỉ đi, anh đi làm ít đồ ăn nhẹ cho em! "
" Đồ tồi! ". Cô hất tay anh ra bực bội đi về phía ghế sofa ngồi xuống
Tịch Mộ Thần không hiểu có chuyện gì lại khiến cô giận anh rồi mắng anh như thế
" Sao lại mắng anh? ". Tịch Mộ Thần ngồi kế bên cô, nhẹ giọng hỏi
" Có người chồng nào như anh đâu chứ! Tiểu tam trước mặt, anh chỉ biết ngồi yên đó xem kịch hay mà thôi! Thử hỏi xem có người đàn ông nào lại để người phụ nữ mình yêu đi gây gổ với người ta? Nhất là khi anh là chồng em và người em gây gổ lại là tiểu tam của anh! "
Ra là vì chuyện này ư? Chẳng phải anh chỉ muốn cô trút giận với cô ta cho hả giận thôi sao, sao lại thành ra thế này rồi?
" Bà xã "
" Đừng có đụng vào em! "
" Em hiểu sai ý anh rồi, anh chỉ muốn em trút hết cơn giận lên cô ta mà thôi! "
" Đừng có dối! Anh chính là muốn xem em và tiểu tam gây nhau! "
" Anh không có! " Thật sự thì có đó...nhưng chỉ một chút thôi!: " Nếu em không tin, vậy thì anh xin thề! "
" Thề thì lời anh nói là thật ư? Em không tin! "
" Giữa vợ chồng quan trọng nhất là sự tin tưởng, vì sao em không tin anh? "
Người đàn ông này thật sự quá bá đạo rồi, nhưng dù anh có bá đạo đến bao nhiêu thì cô cũng vẫn yêu anh
Cô còn nhớ lúc đấy, đã có người hỏi cô rằng: " Vì sao cô lại yêu anh ấy như thế? "
Cô đã mỉm cười đáp lại " Vì anh ấy là người đàn ông cuối cùng của cuộc đời tôi và cũng là người tôi yêu nhất! "
Tình yêu không sai, dù cho họ có làm điều gì đi chăng nữa hay thậm chí vô tình làm tổn thương sâu sắc đến người mình yêu....thì người ấy cũng vẫn chọn yêu họ
Vì sao ư? Vì tình yêu vốn dĩ mãnh liệt đến khó hiểu như thế mà
Khi yêu một ai đó, bạn thậm chí đánh mất bản thân mình, không ngần ngại điều gì mà hi sinh tất cả cho người ấy
Nếu họ yêu bạn, thì bạn sẽ sống hạnh phúc mãi bên người bạn yêu, dù cho có sóng gió bão tố đến đâu thì hai người đều cùng nhau vượt qua tất cả...còn nếu người ấy không yêu bạn ư?
Vậy thì bạn chỉ luôn rước về cho mình những cái đau thương mà thôi, chìm đắm trong cái gọi là si mê mộng ảo, cuồng si điên dại trong cái gọi là tình yêu mãi không hạnh phúc...
" Vì sao lúc trước bệnh em lại không chịu uống thuốc? "
" Sao cơ? "
Anh ấy là đang nhắc về chuyện lần trước cô làm ở công ty khi đang bệnh ư?
" Không, em có ra ngoài mua nhưng anh không cho đi "
" Anh không cho đi? "
" Phải! Lúc ấy giờ vào làm vẫn còn sớm nên em tính ra ngoài mua ít thuốc uống nhưng lại gặp phải anh, anh không nhớ à? "
Chính bản thân anh thật sự không nhớ đã có chuyện đó xảy ra, trong tâm trí anh chỉ nhớ đến việc hôm đó đến công ty quả thật có gặp cô đang muốn đi ra ngoài...lẽ nào cô đang nói đến nó ư?
" Anh nhớ rồi chứ? "
" Lúc đó em bảo ra ngoài có việc, anh nghĩ em ra ngoài gặp Doãn Thiên Phong nên mới không cho đi! ". Kỳ lạ! Anh nhớ rất rõ cô ấy nói ra ngoài có việc chứ đâu có nói là đi mua thuốc?
" Em bảo ra ngoài mua ít đồ chứ không phải ra ngoài có việc, Tịch Mộ Thần lẽ nào anh ghen quá nên sinh ra nghe nhầm? "
" … ". Có thật là anh nghe nhầm hay không? Nhưng rõ ràng là...anh đã nghe cô bảo ra ngoài có việc kia mà!
" Mộ Thần anh đã già quá rồi...lại còn tính con nít nữa! "
" Em nói ai già và con nít? "
" Là nói anh chứ ai! "
" Tiêu Tiểu Tịch em thật to gan, chỉ mới xa anh gần ba tháng mà gan đã lớn như thế! Xem ra anh thật sự phải dạy dỗ em lại mới được! "
Tịch Mộ Thần nói, anh bỗng dưng đè cô nằm xuống giường
Cảm thấy có điều không ổn nên lên tiếng phản bác, ai dè chưa mở miệng nói được lời nào bỗng dưng Tịch Mộ Thần đem cự vật to lớn một lần nữa tiến vào nơi sâu nhất bên trong cô
" Ư!... Tịch Mộ Thần anh là đồ lợi dụng! "