Bác Sĩ Cầm Thú

Chương 44 :

Ngày đăng: 16:18 19/04/20


Na Na mờ mịt “A” một tiếng: “Định hải thần châm là cái gì?”



Niếp Duy Bình lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, chậm rãi cởi bỏ cúc áo động tác tiêu sái đem áo blue trắng cởi ra.



Na Na cảnh giác lui ra phía sau: “Anh cởi quần áo để làm chi?”



Niếp Duy Bình hừ một tiếng rồi tiến lại gần, con thỏ nhỏ thịt nhiều sờ nắn thật tốt mà đầu óc rõ ràng là không đủ dùng, trong phòng trực ban nho nhỏ còn cố tình tìm chỗ mà trốn, nhưng chỉ mới lui lại hai bước đã đến bên mép giường vừa đúng lúc làm nơi để hắn thực thi giáo dục!



Niếp Duy Bình động tác nhanh chóng rút dây lưng, hai tay cởi áo thun trên người tùy tiện vứt sang một bên, lồng ngực tinh tráng thiếu chút nữa làm con thỏ nhỏ hoa mắt chóng mặt.



Bụng thon gầy cơ bụng cũng không quá khoa trương. Không hổ là người thường xuyên tập luyện bơi lội…… Cái eo thon này nhìn thật dẻo dai nha!



Chỉ tiếc…… Dịch xuống phía dưới cái bộ vị tinh tráng mê người kia lại bị quần dài che mất.



Na Na nuốt nuốt nước miếng, thập phần tiếc nuối thở dài.



Niếp Duy Bình lạnh lùng mở miệng: “Đừng nóng vội, sẽ để em thưởng thức!”



Na Na sợ hãi mà hoàn hồn, thầm mắng chính mình lại ở chỗ này mà háo sắc, cười cười nịnh nọt: “Bác sĩ Niếp giải phẫu vất vả không bằng em đi về trước chuẩn bị đồ ăn cho anh?”



“Không vội!” Niếp Duy Bình nắm lấy bả vai cô, cười lạnh nói: “Trước để cho anh ăn no em đã!”



Na Na kinh sợ trừng lớn mắt: “Anh sẽ không phải muốn ở trong này chứ?”



Vừa mới rồi ở trước mắt bao người bị hắn kéo vào đây, mọi người chẳng phải đều sẽ biết sao?!



Niếp Duy Bình cỡi mũ trên đầu cô xuống, nhe răng cười tiến tới gần: “Không ở nơi này…… Làm sao có thể xóa tan lời đồn?”



Nói xong, Niếp Duy Bình ôm bả vai cô nhẹ đẩy, Na Na đang suy nghĩ về câu nói kia của hắn, không đề phòng mà lảo đảo lui về phía sau, chân cô va vào mép giường ngã thẳng xuống giường……



“A”



Tiếng thét thảm thiết kinh thiên động địa thiếu chút nữa đem Niếp Duy Bình mềm ra.



Sự thật chứng minh…… Mặc dù là con thỏ nhỏ mềm mại ngoan ngoãn cũng không phải dễ dàng bị đẩy ngã như vậy!



Phòng trực ban điều kiện không sai, có bàn có giường có điều hòa, nhưng giường kia là giường tầng kiểu cũ, Na Na sau khi ngã về đằng sau, gáy trực tiếp va vào tường bụp một tiếng vang dội.



Niếp Duy Bình sắc mặt cứng đờ thần sắc kích động tiến về phía trước đem cô kéo lại ôm vào trong ngực.


Hộ lý nhỏ bên cạnh âm thầm đưa cho cô một tấm gương.



Na Na không rõ cho nên nhận lấy mà soi, trong gương khuôn mặt đầy xuân sắc, tóc tai tán loạn, đôi môi sưng đỏ ướt át, nhìn thế nào cũng giống bộ dạng vừa bị chà đạp qua! Huống chi…… bên gáy còn có ấn ký xanh tím, mới mẻ rõ ràng, đây rõ ràng là kiệt tác sau một trận kịch liệt vừa rồi!



Hóa ra, đây mới làmục đích chân chính của bác sĩ Niếp……



Na Na không còn biết nói gì để chống đỡ, dưới ánh mắt mọi người tràn đầy đồng tình cùng khinh bỉ vội ôm mặt đào tẩu……



Ngắn ngủn thời gian nghỉ trưa, lời đồn đãi lại tiếp tục ồn ào huyên náo truyền đi.



Ở bệnh viện quân khu tổng trước mắt có ba bác sĩ họ Niếp, một người đã từ chức ở nhà tĩnh dưỡng, còn hai người còn lại đều là bác sĩ trẻ ở khoa ngoại tiềm lực vô hạn.



Trước kia mọi người vì muốn phân biệt hai anh em này đều trực tiếp gọi tên hoặc là dùng “Bác sĩ Niếp lớn”,“Bác sĩ Niếp nhỏ”. Nhưng hiện tại, khi nhắc tới Niếp Duy Bình, mọi người đều nói thẳng “ Bác sĩ Niếp khí lớn lực mạnh”, phân biệt đơn giản dễ hiểu thật tiện lợi!



Mà em gái duy nhất của bác sĩ Niếp khí lớn lực mạnh, Niếp Duy An khi nghe được danh hiệu này mà kinh hãi đến mức phun cả nước vào màn hình máy tính.



Đuổi đồng nghiệp đến bát quái đi, Niếp Duy An nghĩ nghĩ một chút rồi vội lấy điện thoại di động ra gọi điện.



“Cựu chủ nhiệm Niếp!” Niếp Duy An cố ý nhấn mạnh ở chữ “Cựu”, nhẹ nhàng cười nói: “Ngài ở nhà tĩnh dưỡng thế nào?”



Niếp Duy An một tay cầm điện thoại, một tay rút ra khăn tay chậm rãi lau màn hình, khó có khi chịu nhẫn nhịn lắng nghe đối phương lải nhải.



“Nếu lão tử ngài gân cốt còn cường tráng như vậy không bằng chia ra một chút thời gian mà quan tâm đến con trai của ngài?” Niếp Duy An ác ý cười rộ lên: “Con trai “khí lớn lực mạnh” của ngài đang hùng bá tổng viện…… Chậc chậc, cũng không làm cho ngài mất mặt nha!”



Niếp Duy Bình đường quan mở rộng thành công hùng phong đại chấn, đang lúc tâm tình sung sướng đùa giỡn con thỏ nhỏ giận dỗi đột nhiên nhận được điện thoại ở nhà, còn chưa kịp mở miệng đã nghe một tràng mắng chửi xối xả.



Niếp Duy Bình đưa mắt nhìn con thỏ nhỏ thở hồng hộc chạy về phòng, vô tình nói: “Được rồi được rồi! Ba, ngài không phải muốn gặp người sao? Lúc nào rảnh rỗi con sẽ đưa cô ấy về nhà!”



“Cái đồ vô liêm sỉ này! Chỉ nói cho có lệ với ta! Ta hỏi qua lão Trương rồi, anh buổi chiều hôm nay căn bản không có việc gì,vậy liền mang theo người trở về mau, bằng không ta đánh chết anh!”



Niếp Duy Bình nhíu mày: “Không có việc gì con tắt máy?”



“Anh dám……” Bên kia dừng một chút, thái độ rốt cục dịu xuống: “Con bé kiêng ăn món gì không? Để ta chuẩn bị đồ ăn trước!”



Niếp Duy Bình có chút tự đắc: “Con tìm cô gái nhỏ tự nhiên lại hiền lành rất dễ nuôi, ngài cũng đừng quá quan tâm!”



Niếp Duy Bình tắt điện thoại vuốt cằm trầm tư.



Ai,cũng đến thời điểm dẫn người về nhà…… Gặp mặt cũng tốt đem ngày định ra thôi!