Bác Sĩ Cầm Thú

Chương 58 :

Ngày đăng: 16:18 19/04/20


Niếp Duy Bình buổi sáng cùng Na Na đi làm lập tức làm Lưu Mân chú ý.



Niếp Duy Bình mua một cóc cà phê mới đưa cho Na Na, vẻ mặt tràn đầy sự đắc ý khó kiềm chế.



Na Na mỗi ngày thường uống một cốc cà phê đã sớm tập thành thói quen, cần lấy cái cốc ngoan ngoãn rời đi.



Lưu y tá trưởng liền đi qua, thăm dò xem xét gương mặt lạnh lùng của bác sĩ Niếp, nhất thời bật cười nhạo một tiếng: “Đừng giả bộ, xem cái biểu tình này của cậu! Mắt trái viết ‘Dâm’, mắt phải viết ‘Đãng’! Cũng chỉ có Na Na mắt bị mù mới có thể coi trọng cậui!”



Niếp Duy Bình vênh váo tự đắc nhìn cô ấy một cái, không nhanh không chậm mở bệnh án ra.



Lưu Mân không quen nhìn vẻ mặt tự cho là mình rất cao giá của hắn, lập tức nhướn mày châm chọc: “Cậu cũng đừng đắc ý quá! Cẩn thận con bé một cước đá đi! Lần này ăn chút đau khổ đi, nói cho cậu biết phụ nữ không phải là dễ chọc nhá, lần sau sẽ không dễ dàng để cho cậu dỗ dành trở lại như thế!”



Niếp Duy Bình trong lỗ mũi hừ lạnh một tiếng, chết vì sĩ mà mạnh miệng nói: “Đau khổ cái gì? Ai dỗ cô ấy? Không thừa hơi!”



Lưu Mân “A” một tiếng: “Vậy cậu thật sự là có năng lực!”



“Cũng không phải là như vậy!” Niếp Duy Bình dõng dạc nói: “Tôi chỉ đứng đây, cô ấy biết tôi rất tốt tự biết sai lầm của mình, liền ngoan ngoãn tự mình trở lại!”



Lưu Mân mặc kệ hắn, ôm lấy tư liệu khinh thường rời đi.



Có Niếp Duy Bình cùng Niếp lão chủ nhiệm ra mặt, bệnh viện rất nhanh đã an bài phòng giải phẫu thật tốt, cũng đã phân phó với tất cả nhân viên.



Na Na tự mình đi sắp xếp một phòng chăn sóc đặc biệt, buổi sáng trại an dưỡng đã đưa người chuyển vào.



Na Hác thần sắc bình tĩnh vô lo vô nghĩ nằm ở trên giường, tùy ý để hộ lý tiến hành các bước kiểm tra ban đầu cho hắn, tuy rằng hôn mê bất tỉnh nhưng các chỉ số kiểm tra các triệu chứng bệnh tật cũng rất tốt.



Niếp Duy Bình mở tập kiểm tra thật dày ra xem xét mười loại xét nghiệm kiểm tra không thể thiếu, giao cho Na Na nói: “Anh tới phòng chụp chiếu xem một chút, vào buổi chiều bọn họ không có chi phí sẽ không sắp xếp giường làm phẫu thuật lồng ngực. Phí giải phẫu em không cần lo, anh đã muốn thay em xin giúp đỡ từ nơi từ thiện của bệnh viện, xin miễn phí giải phẫu!”



Na Na gãi gãi đầu nói: “Không cần dùng quỹ từ thiện, tiền bồi thường còn khá nhiều, hẳn là đủ……”



“Sao chứ?” Niếp Duy Bình cười lạnh: “Đừng tự tin quá mức mà bị đánh cho bầm dập! Chi phí giải phẫu lên đến mấy chục vạn, sau này còn có trị liệu hồi phục, có thể còn có di chứng cũng không chừng…… Trước đó ở Lâm Hải đã dùng quá nhiều tiền rồi bằng không em cũng không cần phải hỏi thăm phòng cho thuê giá rẻ chung quanh!”



Na Na sắc mặt ửng đỏ, lúng ta lúng túng cúi đầu: “Nhưng là, bệnh viện sẽ không vô duyên vô cớ mang quỹ từ thiện ra giúp em đâu!”



Niếp Duy Bình thở dài, sờ sờ đầu cô, đem mũ hộ lý trên đầu cô lệch sang một bên, bình thản nói: “Em không cần lo lắng, anh nếu giúp em xin thì nhất định có thể miễn chi phí giải phẫu!”
“Anh nhất định sẽ thành công, bác sĩ Niếp em cho tới bây giờ không có hoài nghi qua điểm này, anh cũng không muốn làm em thất vọng vì đã tin tưởng anh!” Na Na hai mắt trước nay chưa từng có kiên định như thế giống như ngọc đen ngâm trong nước, thấu triệt trong suốt.



“Bác sĩ Niếp em tin tưởng anh sẽ không làm cho em thất vọng! Cho nên em không thể đáp ứng anh!”



Niếp Duy Bình lắc lắc đầu, trên mặt lần đầu tiên toát ra vẻ mặt tinh thần suy sụp, thất bại thở dài: “Lòng anh không ổn, anh…… không chuẩn bị tốt!”



Na Na cười cười: “Anh là bác sĩ tốt nhất mà em từng biết, tận tâm tẫn trách…… Em lần đầu tiên đi theo anh đã bắt đầu hiểu, chỉ biết anh có trách nhiệm biết bao nhiêu! Cho nên trừ phi anh chuẩn bị tốt bằng không anh sẽ không tiến vào phòng giải phẫu !”



Na Na thoáng có chút chần chờ, sau đó có lấy dũng khí kiễng mũi chân, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi của Niếp Duy Bình, kiên định nói: “Em biết anh đã chuẩn bị tốt !”



Cảm xúc mềm mại như chuồn chuồn lướt nước lại khiến cho lòng Niếp Duy Bình nhộn nhạo gợn sóng.



“Vào đi thôi!” Na Na lẳng lặng nhìn hắn: “Em sẽ luôn ở đây chờ anh!”



Niếp Duy Bình hít sâu một hơi, cúi đầu hung hăng cắn cô một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sau khi anh đi ra em hãy cảm tạ anh thật tốt!”



Na Na dùng sức gật đầu: “Được!”



“Tắm táp sạch sẽ nằm trên giường cảm tạ anh!”



Na Na tươi cười cứng đờ: “…… Được……”



Niếp Duy Bình vừa lòng vểnh khóe miệng, thở ra một hơi xoay người kiên định rời đi.



Niếp Duy Bình một lần nữa tiêu độc, bình tĩnh đi vào phòng giải phẫu, căn phòng nho nhỏ đã sớm đứng đầy người, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng mà chuẩn bị thật tốt, chờ hắn bắt đầu.



Niếp Phụ Phong ngồi bên cạnh người gây mê, xa xa hướng hắn gật gật đầu.



Ngay cả Niếp Duy An đều đã đến đây, đi theo chủ nhiệm ngoại khoa tiêu hóa đến hỗ trợ.



Niếp Duy Bình chậm rãi hít sâu, bình tĩnh vươn tay, thanh âm mát lạnh, mang theo cảm xúc quyết tâm.



“Khoan điện!”