Bác Sĩ Cầm Thú

Chương 68 :

Ngày đăng: 16:18 19/04/20


Thời điểm Na Hác vừa có thể bước đi được hơn hai bước, Niếp Duy Bình đã bắt đầu sốt ruột chuẩn bị hôn lễ.



Na Hác tuy rằng đối với em rể này soi mói đủ điều, lại càng không muốn em gái mình cưng chiều trên tay cũng sợ vỡ phải sớm gả đi như vậy…… Nhưng cũng không thể không căm hận Niếp Duy Bình thâm độc ra tay quá nhanh, còn chưa được hắn đồng ý đã làm to bụng em gái yêu của hắn.



Gạo đều đã nấu thành cơm, dù Na Hác có cố tình muốn đem Niếp Duy Bình dạy dỗ thành người đàn ông nhị thập tứ hiếu cũng không thể không miễn cưỡng đồng ý trước rồi !



Nhưng không thể để em gái mang cái danh “ăn cơm trước kẻng” mà vội làm đám cưới chứ?



Phải bảo vệ danh tiết…… Mặc dù ở thời đại này cũng không quá coi trọng nhưng Na Hác vẫn như cũ không muốn em gái có chút ủy khuất nào.



Niếp Duy Bình sớm đã có dự tính.



Anh trai như cha, anh vợ không phải dễ sống chung, cầu hôn cũng không thiếu được vô số việc làm khó dễ, chẳng qua đã ra tay trước thì chiếm được lợi thế, trực tiếp chặn mọi đường lui của hắn mà thôi!



Niếp Duy Bình kỳ thật còn cảm thấy có chút may mắn nho nhỏ không nên có.



Na Hác đã khó qua như vậy, nhạc phụ nhạc mẫu tất nhiên cũng không phải dễ ở chung…….



Niếp Duy Bình mỗi khi ở chỗ Na Hác ăn phải quả đắng đều phải tự mình an ủi mình một phen: không có cha vợ, mẹ vợ hung ác trong truyền thuyết mà thay bằng anh vợ hung tàn đến cực điểm, nhưng dù sao nhà mẹ đẻ của hắn cũng chỉ còn một người như vậy, cũng không phải là cả một đoàn người vây vào đối phó với một mình hắn!



Niếp Duy Bình tự cổ động tinh thần mình như vậy, thậm chí ngay cảGặp cha quên chú thịt viên nhỏ cũng đều bởi vì sắp có thêm em gái mà càng ném hắn ra phía sau đầu xa hơn nữa cũng bỏ qua!.



Niếp Duy Bình cả người thư sướng, không thể kể hết hiện tại hắn đắc ý tới mức nào, cả người từ đầu sợi tóc đến đầu ngón chân cũng đều thích ý như đang bay bay chỉ hận không thể thật sự bay lượn hai vòng.



Niếp Duy Bình sảng khoái, Na Hác tất nhiên sẽ khó chịu rồi..



Vì thế Na Hác liền nói một câu đơn giản: Trong bệnh viện áp lực rất nặng nề liền mang theo con trai và em gái về nhà tĩnh dưỡng.



Niếp Duy Bình lại cố ý sắp xếp ở trong viện, đem Na Na chuyển lên chính thức ở tại khoa mình, vốn tưởng rằng có thể sớm chiều ở chung nào nghĩ đến anh vợ xoay mặt liền chơi trog rút củi dưới đáy nồi của hắn!.



Niếp Duy Bình suýt nữa phun một ngụm máu lên mặt anh vợ a!



Na Na được chuyển lên nhân viên chính thức lại không cần giống lúc thay đổi liên tục luôn luôn nơm nớp lo sợ như trước còn có thể sắp xếp được công việc, có thời gian nghỉ ngơi hơn và cũng có thời gian chăm sóc anh trai.



Na Hách dù sao cũng là thương tổn đầu óc, nhiều lần giải phẫu cũng làm cho thân thể nguyên khí đại thương, hiện tại tuy rằng không có vấn đề gì lớn nhưng là muốn khôi phục giống như trước là không thể.



Được Na Na dốc lòng chăm sóc Na Hách khôi phục rất tốt, tuy rằng đi được vài bước sẽ không còn khí lực nhưng tốt xấu gì cũng không còn suy yếu giống lúc trước nói vài lời nói đều có thể ngủ.



Bà Trần trông coi nhà họ hai anh em họ nhìn thấy bọn họ trở về, bà lão kích động không biết làm thế nào cho tốt chỉ biết nắm tay Na Hách khóc không ngừng.
Niếp Duy Bình nhất thời có loại xúc động muốn ôm lấy đùi em gái hoan hô, chỉ còn kém không có lệ nóng doanh tròng thôi!



Niếp Duy An mặt không đổi sắc một tay xách hắn đứng lên, ánh mắt không chút để ý đảo qua, khẽ cười nói: Xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, không ngại em trước đưa vợ chồng mới trở về phòng đi?.



Mọi người lập tức lắc đầu, nói giỡn sao, cô gái này sức chiến đấu nghịch trời như vậy, bọn họ cùng nhau xông lên cũng không phải là đối thủ, làm sao còn dám xuống tay với anh trai người ta đâu!.



Na Na đối với cô em chồng bưu hãn gật đầu cảm tạ, chân chó xin phép cho bọn họ đi trước..



Na Na tìm được tiểu hoa đồng Na Viễn kia, đem bé quay lại ben người Na Hách, miễn cho bé tham ăn mà ăn nhiều bị tiêu chảy..



Na Na dặn dò một phen, nhịn không được hỏi: Anh, anh vì sao muốn ép buộc bác sĩ Niếp a?



Na Hách không để ý lắm con trai đang lau miệng, đầu cũng không có nâng mà thản nhiên nói: Cái này làm sao có thể tính là ép buộc đâu? Anh bất quá là tạo cho lễ cưới của hai đứa một chút khó khắn…… Đây là hôn lễ càng là vất vả càng không dễ dàng, tiểu tử kia tương lai mới biết mà không dễ dàng ly hôn!.



Na Na đối suy nghĩ của hắn thật sự không thể nói gì, bất đắc dĩ nói: Được rồi, anh tự mình chú ý một chút, em đi trước nhìn xem……



Đi đi! Na Hách cười cười, tiếng thở dài phát ra từ nội tâm nói: Gả cho người ta rồi nhất định sẽ không được tùy ý giống như ở nhà…… Bất quá em gái em phải nhớ kỹ, phàm là có chút ủy khuất, còn có anh làm chỗ dựa cho em!.



Na Na hốc mắt đỏ lên, nhịn không được rơi lệ..



Trong hôn lễ, hai anh em lại đột nhiên lại thấy khổ sở tiếc nuối.



Thời khắc tốt đẹp long trọng như vậy, cha mẹ bọn họ cũng không tại bên người…….



Khóc cái gì! Na Hách thay cô cẩn thận lau đi nước mắt: Cô dâu mà khóc sẽ không đẹp, mau đi đi, đừng làm cho em rể chờ lâu!



Na Na thu hồi thương cảm trong lòng, cẩn thận chậm rãi bước đi xa..



Niếp Duy Bình yên ổn thối lui, bị ném vào trong bồn tắm lớn, ngay cả khí lực bò ra cũng không có liền như vậy nằm ngửa mà ngủ.



Na Na nhất thời dở khóc dở cười, nghĩ nghĩ trở về phòng thay quần áo rồi quay lại, vặn mở nước ấm giúp hắn đơn giản lau thân mình.



Niếp Duy Bình uống rượu rất nhiều, khó chịu rầm rì, mơ mơ màng màng tùy ý Na Na cởi bỏ quần áo của hắn, miệng mơ hồ không rõ lẩm bẩm : Bà xã…….



Na Na trong lòng bỗng dưng mềm nhũn, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán hắn, đôi môi mềm mại lành lạnh hôn lên cái trán nóng rực của Niếp Duy Bình làm hắn thoải mái thở dài..



Na Na nhẹ nhàng cười cười, tươi cười mang theo thỏa mãn vui sướng nói không nên lời, nhẹ giọng đáp lời: Ông xã!