Bắc Tống Phong Lưu

Chương 924 : Oán khí ngập trời (2)

Ngày đăng: 07:36 30/04/20


Lý Kỳ nhún vai nói:



- Túy Tiên Cư chúng ta dự tính rút toàn bộ khỏi Giang Nam, tiền thua lỗ coi như làm từ thiện đi.



- Cái gì?



Mọi người đều cả kinh thất sắc.



Lý Kỳ cười khổ nói:



- Không chỉ như thế, ta còn dự tính đến năm nay hiệp ước kết thúc, thu hẹp kinh doanh toàn diện, thương mại xuất khẩu cũng đình chỉ toàn bộ. Giữ lại ba phần đất cho Túy Tiên Cư sống qua ngày, từ nay thế sự không can hệ gì đến ta.Mọi người tuyệt đối không ngờ được, bọn họ tới đây lại nghe được những lời này.



Dương Phàm ngu ngơ một lát, bỗng nhiên đứng bật dậy nói:



- Lý sư phó, ngài không thể làm như vậy, nếu ngài cứ thế rút lui, bọn ta phải làm sao bây giờ chứ?



- Đung vây, ngài không thể bỏ mặc chúng ta không quan tâm nha.



Lý Kỳ bỗng nhiên cười ha ha, thay đổi sắc mặt, hừ nói:



- Ta không thể làm như vậy? Ta phải làm như vậy đấy.



Dương Phàm chưa bao giờ thấy Lý Kỳ luôn luôn khéo léo lại nói chuyện bằng giọng điệu này, nhất thời ngây ra như phỗng.Lý Kỳ đứng dậy, cười lạnh nói:



- Không phải Lý Kỳ ta khoác lác, nếu Lý Kỳ ta không làm quan, một lòng kiếm tiền, ta đã kiếm được hơn hiện tại rất nhiều. Cứ nói về đổ trường Hồng gia đi, bản thân ta có thể tự làm, chẳng qua muộn hơn một chút thôi. Còn Đoạn Trù Trang của Chu gia nữa, ta cũng có thể làm. Lẽ nào Lý Kỳ ta bày đặt có tiền không kiếm, chạy đi làm quan, chỉ để tranh giành một chút quyền lực đó? Nếu là như vậy, Lý Kỳ ta tuyệt đối sẽ không rơi vào tình trạng hôm nay? Ta vì cái gì chứ? Còn không phải là vì có thể giúp các ngươi kiếm nhiều tiền hơn sao, vì Đại Tống ta có thể giàu có vực dậy, ta con mẹ nó lao tâm lao lực, làm trâu làm ngựa, nhưng lại vì vài tên tham quan, liền cho ta nghỉ hưu, ta mẹ nó có oan uổng hay không hả.



Mọi người chợt thấy oán khí ngập trời, đều trầm mặc không nói.




- Ta cũng không làm.



...



Những thương nhân kia đều đứng dậy, không ngừng oán giận.



Hồng Bát Kim lười nói nhiều, nói:



- Lý Kỳ, hôm nay quấy rầy con rồi, ta về trước sai người nhanh chóng thu hẹp kinh doanh, chuẩn bị đóng cửa.- Ta cũng đi, cáo từ.



- Cáo từ.



...



Chỉ khoảng nửa khắc, những thương nhân lớn của Kinh thành này liền mặt đầy căm giận bất bình rời đi.



Đám con cháu quý tộc vừa mới bước vào giới kinh thương như Dương Phàm, không khỏi ngây ngốc nhìn quanh. Bọn họ thật không ngờ rốt cuộc lại có kết quả này, trong lòng vừa buồn bực, vừa căm phẫn, cắn răng nói câu cáo từ, rồi sau đó cũng rời đi.Đợi toàn bộ bọn họ đi rồi, Lý Kỳ bỗng nhiên nói:



- Mã Kiều, ngươi đi xem bọn họ đã đi chưa?



- Đều đi rồi.



Lý Kỳ bỗng nhiên bật cười ha ha, híp mắt, lẩm bẩm:



- Đợi đến khi Tần Cối đến Sở Châu, trò hay sẽ lên đài, thật sự khiến người ta chờ mong nha.