Bắc Tống Phong Lưu

Chương 109 : Bàn Quốc Sự (p2)

Ngày đăng: 07:22 30/04/20


Lý Kỳ hơi sững sờ:



- Ngươi đang nói tới người đánh cá kia?



Triệu Tĩnh gật đầu:



- Chẳng lẽ không đúng sao?



- Đương nhiên không phải.



Lý Kỳ lắc đầu nói:



- Người đánh cá kia nhiều nhất chỉ là địch nhân, chưa nói tới cừu nhân.



- Hai người này có gì khác nhau?



- Đương nhiên là khác rồi. Địch nhân có thể biến thành bằng hữu. Giống như ta và ngươi chẳng hạn. Ai có thể nghĩ tới, chỉ vừa nãy thôi, ngươi còn muốn giết ta. Nhưng cừu nhận, thì chính là cừu nhân cả đời. Đặc biệt là cừu nhân giết cha giết mẹ, rất khó hóa giải. Thực ra, trên thương trường không có địch nhân vĩnh viễn. Hôm nay là địch nhân, nói không chừng ngày mai liền trở thành bằng hữu. Giống như hai nước với nhau, cũng không có địch nhân mãi mãi. Tất cả đều dựa trên lợi ích.



Triệu Tĩnh nhướn mày:



- Ý của ngươi là gì?



Lý Kỳ sững sờ, lắc đầu:



- Ta có ý gì đâu. Ta chỉ nói ra sự khác nhau giữa cừu nhân và địch nhân thôi mà.



- Hừ, ngươi rõ ràng đang trào phúng quốc gia của chúng ta từ bỏ liên minh ThiềnUyên, liên Kim công Liêu.



Triệu Tĩnh cả giận nói.



"Dcm, cô nàng này có trí tưởng tượng phong phú thật."



Lý Kỳ trừng mắt đáp:



- Ta đâu có ý như vậy. Huống hồ, từ trước tới nay ta đều cho rằng những liên minh, hứa hẹn gì đó chỉ là chó má. Cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực để nói chuyện. Chỉ cần quốc gia của chúng ta có thực lực, thì chẳng phải ngán thằng nào.



Triệu Tĩnh vừa nghe, mới biết vừa rồi hiểu lầm Lý Kỳ, nghi ngờ nói:




"Mịa! Sao lần nào tiểu tử này cũng đến không phải lúc vậy"



Trần A Nam đặt nồi lẩu và rượu xuống, Lý Kỳ liền bảo cậu ta quay lại cửa hàng hỗ trợ.



Triệu Tĩnh thấy Lý Kỳ không muốn bàn luận tới chuyện Tống Liêu Kim nữa nên cũng không hỏi nhiều. Nhưng nàng mơ hồ cảm thấy những lời Lý Kỳ nói vừa nãy chưa nói hết. Hơn nữa bản thân Lý Kỳ cũng mang tới nàng rất nhiều điều khiếp sợ.



Lý Kỳ nhìn vẻ nghi hoặc của nàng, trong lòng rất bất đắc dĩ. Nghĩ bụng mặc kệ nàngta hỏi gì thì hỏi, mình chỉ cần nói không biết là được. Hắn cầm bầu rượu lên, đầu tiên rót cho Triệu Tĩnh một chén Tuyệt Thế Vô Song, sau đó lại rót một chén trà cho mình.



Triệu Tĩnh thấy trong chén mình là một thứ chất lỏng màu hồng phấn, liền cả kinh hỏi:



- Đây là rượu gì?



- Đây là Tuyệt Thế Vô Song, là rượu ngon nhất trong nhóm Thiên Hạ Vô Song. Trước mắt còn chưa bán ra ngoài, chỉ dùng để chiêu đãi khách quý mà thôi.



Lý Kỳ mỉm cười đáp.



Triệu Tĩnh gật đầu, bỗng cảnh giác nhìn Lý Kỳ:



- Vậy vì sao ngươi không uống?



"Má! Chả lẽ cô nàng này cho rằng mình bỏ độc vào rượu. Quả thực là vũ nhục uy tín của ta."



Lý Kỳ bị tổn thương lòng tự tôn, lạnh lùng đáp:



- Ta đã thề không uống rượu. Nếu Triệu cô nương không thích uống, thì cũng uống trà như ta.



Triệu Tĩnh kinh ngạc: - Vì sao? Vì sao ngươi phải thề không uống rượu?



Đúng là bà tám!



Lý Kỳ thầm mắng một câu, nói:



- Đây là việc riêng của tại hạ. Thứ cho tại hạ không tiện nói nhiều.



Triệu Tĩnh thấy Lý Kỳ không vui, tự biết mình lỡ lời, sắc mặt ửng hồng, không hỏi thêm nữa.