Bắc Tống Phong Lưu

Chương 934 : Làm quảng cáo (1)

Ngày đăng: 07:36 30/04/20


Hai người mang theo sự tò mò nhìn lên, chỉ thấy trên con đường nhỏ đã đầy hàng quán, mà ở giữa, một đám người đang vây quanh đó, có nam có nữ đều là những công nhân thất nghiệp đó. Bước gấn đến nhìn, chỉ thấy ba người Cao Nha Nội, Chu Hoa, Hồng Thiên Cửu đang nhìn chằm chằm vào một con dế gào lên



- Kim Đao Trù Vương!



Mã Kiều bên cạnh thấy thế liền cúi đầu xuống, cố gắng kìm chế tiếng cười.



Người này sao lại còn có thể kiềm chế được, Lý Kỳ rẽ đám người ra, xông tới “ba ba ba” ba tiếng, thưởng tát lên đầu một người.



- Ây da, phụ thân chớ đánh, hãy nể mặt con ba phần đi.



Cao Nha Nội suýt chút nữa bị Lý Kỳ tát một cái đầu đập xuống đất, ôm đầu hét lên.



Phụ thân? Lý Kỳ sửng sốt, suýt chút nữa đã không cười phụt ra, nhưng liền hiểu ra sự việc. Ở Đông Kinh này, người dám đánh lên đầu Cao Nha Nội thực sự không nhiều, liền cười thầm. Có lẽ Cầu ca cũng thường sử dụng chiêu này để đánh đòn tâm lý với thằng nhãi này, trầm giọng nói:



- Khang Nhi ….



- Có con.



Cao Nha Nội vừa lên tiếng đáp, nghe thấy giọng nói không đúng, liền ngẩng đầu lên nhìn, hoảng sợ chỉ Lý Kỳ nói:



- Là … là ngươi sao?



Lý Kỳ vẫy tay cười nói:



- Là ta.



Cao Nha Nội nhìn rõ người, nhất thời nổi trận lôi đình, xông lên trước mặt, gào rít lên:



- Lý Kỳ, ngươi có bị điên không? Sao tự nhiên lại đánh ta?



Chu Hoa và Hồng Thiên Cửu bỗng đồng thời lộ rõ vẻ kinh hoàng, ngơ ngác nhìn nhau. Hồng Thiên Cửu liền bước lên trước kéo Cao Nha Nội.



Cao Nha Nội vung tay lên, tức giận nói:



- Tiểu Cửu, ngươi cũng biết hôm nay tóc của ta là ai làm rồi đấy. Thằng nhãi Lý Kỳ làm rối tóc ta lên, còn trêu đùa ta phía sau. Ta sao có thể tha cho hắn chứ? Ngươi đứng sang một bên đi.



- Ta không định khuyên can huynh.



Hồng Thiên Cửu lẩm bẩm nói, đảo mắt, đổ thêm dầu vào lửa nói:



- Lý đại ca, chuyện này thực sự là ca không đúng rồi. Ca đã làm cho búi tóc của y là Vi Nhị nương sáng nay mới chải cho y ở ngoài nam thành, chưa tới hai canh giờ ca đã làm rối tung lên. Lần này ta không giúp được ca rồi.



Đúng rồi, ta còn chưa bao giờ thấy Lý đại ca động thủ đánh nhau. Chu Hoa liền gật đầu nói:



- Rất đúng, rất đúng, đại ca người quá là rất đúng.



Đối với người mập mạp như ngươi, hai tiểu tử này còn định xem kịch vui nha.



- Mẹ kiếp!



Lý Kỳ bỗng kinh ngạc kêu lên một tiếng.



Cao Nha Nội sợ tới giật mình, theo bản năng nói:



- Ngươi đây là có ý gì?



Lý Kỳ lại hít sâu một hơi, ôm lấy Cao Nha Nội, cười nói: 




Cao Nha Nội sửng sốt, hoang mang nói:



- Các ngươi đây là làm gì?



Hồng Thiên Cửu nói:



- Ca ca, chuyện này là ca tự làm, vừa rồi ta đã nhắc nhở ca rồi.



- Thật sao?



- Ừ.



Mọi người đều gật đầu.



Cao Nha Nội đỏ mặt lên, nghiến chặt răng lại nhìn Lý Kỳ, giống như đang nói đều là ngươi gây ra.



Lý Kỳ cười ha ha nói:



- Đây mặc kệ chuyện của ta đi, được rồi, được rồi, con dế chơi rất thú vị. Ta dẫn các ngươi tới một chỗ chơi thú vị hơn.



Hồng Thiên Cửu vui vẻ, nói:



- Nơi nào?



- Tướng Quốc Tự.



Chu Hoa bỗng lên tiếng:



- Ta nhớ ra rồi, hôm nay hình như là cuộc thi vua đầu bếp nữ đầu tiên, cha ta cũng sẽ tới đó.



Cao Nha Nội trợn trừng hai mắt, bỗng sáng mắt lên nói:



- Vậy chúng ta đi đi, ta còn phải trợ uy cho Tống … Thiếu Bạch.



Chỗ bạc này, Lý Kỳ lắc đầu nói:



- Vậy thì đi cùng thôi.



Nói xong hắn bỗng liếc nhìn mọi người xung quanh.



Những người đó liền cúi đầu rời đi.



……………



Lý Kỳ dẫn theo ba kẻ dở hơi này cộng thêm một kẻ lỗ mãng đi tới Tướng Quốc Tự.



- Oa! Nhiều người quá!



Mấy người tới trước cửa Tướng Quốc Tự, vẻ mặt đều thấy thay đổi, hơi ngạc nhiên. Đây đều là vẫn chưa vào cửa, chỉ có thể thấy dược bóng dáng thôi. Có thể thấy, bên trong đông đúc thế nào rồi.



Không còn cách nào khác, ai bảo ở thương giới kinh thành hôm nay đang ở trạng thái tê liệt. Những người này đều không có việc làm, còn không ở đây náo nhiệt thì đi đâu được chứ?



- Lý Sư Phó, sao giờ mới tới? Ta còn tưởng là ngài đã quên rồi, đang định đi tìm ngài.



Lúc này, Phàn Thiếu Bạch bỗng từ bên trong chạy ra, vừa thấy Lý Kỳ liền trách móc.