Bắc Tống Phong Lưu

Chương 978 : Cuộc chiến muối ngựa (2)

Ngày đăng: 07:37 30/04/20


Y làm Thái Tử dĩ nhiên biết nguyên do trong chuyện này, lòng y nghĩ, nếu bỏ lệnh cấm, lợi nhuận muối của Tây Hạ các ngươi hàng năm phải kiếm được mấy chục vạn quan về từ Đại Tống ta, các ngươi là nước giàu binh mạnh, ai có thể bảo chứng sẽ không xuất binh đối với Đại Tống ta.



Đổ mồ hôi! Con mẹ nó! Hôm nay Thái Tử đổi tính rồi, vừa mở miệng, liền lưỡi thương môi kiếm. Lý Kỳ thiếu chút nữa thì cười ra tiếng, nhưng cũng không có lên tiếng, muối này chính là lợi lớn, ích lợi trong đó khổng lồ vả lại phức tạp, cho nên hắn cũng không dám tùy tiện mở miệng.



Sắc mặt Lý Sát Nhĩ hơi có vẻ xấu hổ, nói:



- Cũng không phải thế, nhưng nếu muốn tăng mạnh lui tới mậu dịch song phương ta và ngươi, đầu tiên nhất định phải công bình, bất kể là cấm cái gì, cũngkhông thỏa đáng, muối quý quốc cũng có thể bán tới quốc gia của ta, chúng ta cũng vô cùng hoan nghênh.



Muối Tây Hạ các ngươi đều có thể làm dùng lương thực rồi, muối chúng ta còn đi vào thế nào? Ngươi có bản lĩnh đem toàn bộ lương thực bán tới Đại Tống ta a, ngươi có bao nhiêu ta mua bấy nhiêu. Lý Kỳ cười nói:



- Vương gia, buôn bán chưa bao giờ nói công bình, hễ là có kiếm đều có bồi thường.



Triệu Hoàn gật gật đầu nói:



- Kinh tế sử nói không sai, mọi người đều biết, cả vùng tây bắc của quốc gia ta, bao gồm Đông Kinh, Tây Kinh đều là tiêu thụ muối ở Giải Trì Sơn Tây, mà thu nhập từ muối Giải cũng là nguồn tài chính trọng yếu của tây bắc và những nơi khác, nếu toàn bộ muối xanh trắng của các ngươi tiêu thụ ở quốc gia của ta mà nói, như vậymuối Giải của chúng ta làm sao bây giờ?



Đây đều là đề tài cũ, nên nói tiền nhân cũng đã nói chán chê rồi, cũng phân tích thấu rồi, Lý Sát Nhĩ cũng hiểu được vì sao Tống triều làm như vậy, nhưng nếu như ngươi không mở đường buôn muối, vậy việc tăng mạnh mậu dịch này còn nói làm gì nữa chứ. Nói:
Lý Sát Nhĩ gật đầu nói: 



- Ngươi nói rất có đạo lý, nhưng ta lại nghe đến hồ đồ rồi.



Lý Kỳ ha hả nói:



- Điều ta muốn nói rất đơn giản, đó chính là, chúng ta có thể từ trong vụ mua bán này đạt được cái gì. Mua bán chú ý chính là ngươi tình ta nguyện, nếu ta biết rõ mua bán này sẽ thiệt tiền, ta còn vội vội vàng vàng chạy tới làm với ngươi, vậy đây cũng không phải là buôn bán rồi, mà chính là bố thí đó, điện hạ nói rất có lý, ngươi không bằng trực tiếp hỏi chúng ta đòi tiền, cho ngươi tiền còn có thể tính phân ân tình.



Lý Sát Nhĩ khẽ nhíu mày, y biết rằng Lý Kỳ là đang cò kè mặc cả, nhưng y lạikhông biết Lý Kỳ đến tột cùng muốn là cái gì, đơn giản liền ném vấn đề cho đối phương, nói:



- Nếu Kinh tế sử nói thiên hạ không có việc mua bán nào không làm được, vậy không biết phải như thế nào, khoản mua bán này mới có thể làm cho hai bên cùng thắng.



Lý Kỳ cười, nói:



- Thứ cho ta nói câu này đắc tội, phiền quý quốc khi đang đề xuất yêu cầu với người khác, đầu tiên hãy xem kỹ lại chính mình. Chúng ta cấm muối đối với các ngươi, các ngươi làm sao không thực hiện cấm ngựa đối với chúng ta, ồ, ngựa của các ngươi thì có thể cấm bán ra đối với Đại Tống ta, không chỉ có như thế, các ngươi thậm chí dựa vào việc nắm giữ con đường tơ lụa yếu đạo, từ giữa phá hư việc chúng ta mua ngựa từ Lục Cốc Bộ, Cam Châu Hồi Hột, Tây Vực và những nơi khác, chúng ta không thể cấm muối, củ chuối thật, các ngươi cũng quá biết buôn bán đi à nha.Hơn nữa, chúng ta bán hàng hóa tới Tây Hạ các ngươi, các ngươi cũng có thể cấm a, chúng ta cũng không sợ bán không được, hãy nói về trà đi, ta có thể bán đi Cao Ly, bán đi Nhật Bản, bán đi Nam Ngô, các ngươi có bản lĩnh thì đừng vụng trộm mua lương thực từ Đại Tống ta về, vậy khâm phục ngươi, có đủ khí phách.