Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1002 : Lưới trời lồng lộng

Ngày đăng: 07:38 30/04/20


Thương vụ Cục



Vừa rồi Lý Kỳ và các quan lại ở Tam Ti cùng thống nhất vấn đề phí thủ tục của Phi tiền Cục , kỳ thật chuyện trên với hắn không tính là việc khó, điều hắn cần suy xét là khiến triều đình vừa lòng với khoản thu này.



- Aiz! Không biết Đăng Châu hiện giờ ra sao? Đại quân xuất chinh cũng có một thời gian, tại sao một chút tin tức cũng không có.



Sau khi xong việc, Lý Kỳ lại suy nghĩ đến Đông chinh.



Mã Kiều đứng ở bên cạnh nói:



- Bộ Soái, lúc này mới được bao lâu, dù bọn Nhạc Phi có đi nhanh thì giờ cũng mới tới được Mật Châu, phải mất vài ngày nữa mới tới được Lai Châu.



- Là như vậy sao? Xem ra ta rất sốt ruột rồi.



Lý Kỳ gật đầu, lại cười khổ nói:



- Chỉ sợ phải muộn hơn so với dự tính mấy ngày, dù sao Thái Du tên kia sẽ không toàn lực hành quân, xương cốt thân thể của gã cũng không chịu được hành hạ như vậy.



Lúc này, có một hạ nhân đi đến, hành lễ nói:



- Khởi bẩm đại nhân, Thiếu Doãn của Phủ Khai Phong cầu kiến



- Ông ta?



Lý Kỳ nhướn lông mày, nói:



- Mau mời vào.



Chỉ một lát sau, Vương Đỉnh đã tiến vào, Lý Lỳ vội vàng chào đón:



- Vương Thiếu Doãn đại giá quang lâm, thật sự vinh dự cho kẻ hèn này.



Vương Đỉnh chắp tay đáp lễ, khách sáo nói:



- Đâu có, đâu có, không biết ta có quấy rầy đến Kinh Tế Sử không?



- Không có, không có, vừa rồi đã bàn xong chính sự rồi.



Lý Kỳ lắc đầu, mời Vương Đỉnh ngồi xuống, lại nói tiếp:



- Lần này Vương Thiếu Doãn đến đây, là vì đôi cẩu nam nữ kia sao?



Hắn và Vương Đỉnh không có nhiều giao tình, gần nhất chỉ có việc này mới khiến Vương Đỉnh tự mình đi một chuyến.



- Đúng vậy.
- Nói tiếp



Lý Kỳ giơ tay lên, cười ha hả nói.



Hứa Tiên ngượng ngùng nói:



- Ta nhớ lúc đó Đại nhân có lấy chuyện nam nữ làm ví dụ, tầng tầng phân tích, đơn giản mà nói, chính là ông trời tác hợp cũng không bằng yêu đương vụng trộm. Quả phụ không bằng phụ nữ có chồng, công tử phóng đãng cũng không bằng hòa thượng, đạo sĩ.



Vừa dứt lời, mặt y đã đỏ như mông khỉ.



- Nhớ rất chuẩn, không nói sai chút nào.



Lý Kỳ vỗ tay một cái nói:



- Nhưng, lúc trước văn chương của các ngươi đưa đến bài sau không bằng bài trước, làm cho người đọc mơ màng buồn ngủ, không có được những tinh túy cần có, nhưng thôi, ta cũng không tỉ mỉ truy cứu nguyên nhân, ta biết kinh nghiệm của các ngươi còn thấp, không đủ để khống chế, nhưng đến bây giờ văn chương của các ngươi cũng đã tiệm nhập giai cảnh, ta mới nhắc lại chuyện cũ, cho các ngươi tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ ngày ấy đã giao, lấy chủ đề đạo sĩ vụng trộm yêu đương, tuy nhiên, ta đã tìm cho các ngươi ví dụ thiết thực, không cần thiết trống rỗng tưởng tượng, ta muốn các ngươi dựa theo ví dụ để sáng tác, các ngươi có thể phân tích ví dụ theo bất kì góc độ nào, nhưng ranh giới cuối cùng là cần phải đầy đủ hấp dẫn.



Dứt lời, hắn đưa sổ ghi chép cho Hứa Tiên, dặn dò:



- Toàn bộ ví dụ ở phía trên, các ngươi tự mình xem đi, ta cho các ngươi thời hạn một ngày, dù sao đây cũng là lần thứ hai nhắc lại đề tài này, một ngày sau, ta sẽ đích thân xem xét, nếu lần này các ngươi còn viết không tốt, ta cần phải hoài nghi năng lực của các ngươi. Nghe rõ sao?



- Nghe rõ.



- Tan họp



Tuy nhiên, lúc này bọn họ không khiến Lý Kỳ thất vọng một lần nữa, đều hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ, điều này cũng do bọn họ ở bên cạnh Lý Kỳ đã lâu, mưa dầm thấm đất, gần mực thì đen, không còn đối với chuyện như vậy cảm thấy ngại ngùng, ngược lại phấn khích mười phần.



Hắn sở dĩ phải làm như vậy, chủ yếu là muốn dùng những chuyện lặt vặt đó làm ví dụ thực tế, trước tiên ngăn chặn miệng người đời, nếu đến lúc Thần Điêu ra chương chuyện mấu chốt kia có người tưởng lấy đạo giáo công kích hắn, hắn sẽ dùng những ví dụ này để đáp trả. Hơn nữa, do Hoàng đế Huy Tông là một kẻ mê đạo, cho nên đạo sĩ ở Đại Tống vô cùng kiêu ngạo, một số đạo sĩ được sủng ái so với bọn Cao Cầu còn ngang ngược hơn, chiếm lấy đất đai, cưỡng đoạt dân nữ, đều là những việc thường xuyên xảy ra. Hiện giờ chỉ cần mặc trang phục đạo sĩ ra đường, dân chúng bình thường nhìn thấy cũng phải gọi một câu “Ngài” , thật đúng là hoang đường. Lý Kỳ cố ý mượn chuyện này để giáo huấn đám đạo sĩ xem thường pháp luật kia, khiến cho bọn họ biết thu liễm một chút



Quả nhiên, sau khi kỳ Tuần san Đại Tống Thời Đại mới nhất phát hành, lập tức đưa tới hưởng ứng không nhỏ, hơn nữa, những nội dung này vẫn đăng ở chuyên mục tin tức, điều này cũng càng thuyết minh, xác thực, không phải là giả.



May cho Đạo giáo là những bài văn mà Lý Kỳ sử dụng, phân tích ví dụ lấy điểm thiết nhập chỉ là con sâu làm rầu nồi canh, nếu không Đạo giáo cũng không còn sót được chút uy nghiêm nào. Mặc dù vậy, vẫn khiến danh dự của Đạo giáo bị bịt kín bởi một tầng bóng ma.



Đặc biệt, có một số dân chúng bình thường hay bị đạo sĩ ức hiếp, cũng đem những điều uất ức nghẹn ở trong lòng đã lâu nói ra, ngươi một lời, ta một câu, vô cùng náo nhiệt.



Thế nhưng, một số có thế lực đạo gia bắt đầu công kích Tuần San Đại Tống Thời Đại, mục tiêu công kích là nội dung đăng tải, xuất phát từ đó, chửi bới Tuần San Đại Tống Thời Đại bịa đặt, một bên kiên trì ý kiến của mình, một bên thì vu hãm nói xấu. Kể từ đó, chỉ có nắm giữ hữu dụng sự thật có thể nói. Lý Kỳ từ sớm đã nắm trong tay một lượng lớn minh chứng thực tế, trải qua điều tra, không có ngoại lệ, tất cả đều là sự thực. Đám đạo sĩ kia đúng là lấy đá tự đập chân mình.



Thế nhưng, chuyện này còn chưa xong thì ở Phủ Khai Phong bắt đầu đem Quách Kim, Vương Dung ra khai đường thẩm án, dân chũng nghe được phạm nhân là đạo sĩ và đạo cô, đều sôi nổi chạy tới vây xem.



Nghe được hai người nhận tội về hành vi tằng tịu đêm đó, đều liên tiếp cảm thấy kinh ngạc.



Vào lúc này, Thần Điêu Đại Hiệu cho xuất bản một hồi Doãn Chí Bình làm loạn, thu được gặt hái thành công, cũng đúng như Lý Kỳ dự liệu, toàn bộ cảm xúc của độc giả đều phát tiết lên người của Doãn Chí Bình, không ai cảm thấy đây là đang bôi đen Đạo giáo.



Đương nhiên, Lý Kỳ cũng không may mắn thoát được, vấn đề Tiểu Long Nữ thất trinh vẫn khiến mọi người nổi giận.