Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1029 : Côn trùng đóng hộp (2)

Ngày đăng: 07:38 30/04/20


 Vậy còn không sai? Rốt cuộc cô đã từng dạy đồ đệ chưa vậy!



- Chưa.



- Cái này khó trách.



- Nhưng ta cũng đã làm đồ đệ.



- Vậy sao? Sư phụ cô cũng dạy cô như vậy?



- Ta còn tốt hơn so với sư phụ ta nhiều.



Lý Kỳ hơi sững sờ, nói:- Ta bày tỏ sự thông cảm.



Nói xong, hắn đi lên trước, ngồi đối diện với Lưu Vân Hi, quay qua mấy người thiếu niên nói:



- Các ngươi về ngủ một giấc, quên hết cơn ác mộng này đi.



Năm thiếu niên kia không dám cử động.



Lý Kỳ thấy vậy, vẻ mặt xấu hổ. Nói không ra lời.



Lưu Vân Hi thấy vẻ mặt xấu hổ của Lý Kỳ, nghĩ thầm, mấy tên tiểu tử các ngươi rốt cục cũng thông suốt rồi, có thể phân biệt vẻ thù - bạn, làm coi như không tệ, biết thay lão nương đánh trả Trù Vương ghê tởm kia. Hôm nay sẽ tha cho các ngươi. Cười nói:



- Đi xuống đi.- Vâng. Sư phụ.



Lúc này năm thiếu niên kia mới xoay người đi xuống.



Hừ! Có thủ đoạn nha! Lý Kỳ nao nao, ho nhẹ một tiếng, để che giấu sự bối rối của mình, nói:



- Quái Thập Nương, cô có biết thiên tài là người như thế nào không?



Lưu Vân Hi hơi nhíu lông mày. Lắc đầu.



- Chính là như cô vậy.



Lý Kỳ nói:



- Nhưng mà, thiên tài cũng là người ngàn dặm mới tìm được một. Cô không thể hy vọng xa vời mỗi một người đều có thể giống như cô, cô càng không thể dùngchương trình học dành cho thiên tài, để dạy cho người thường.



Lưu Vân Hi nói:



- Ngươi nói lời này có ý gì?
- Nhanh như vậy? 



- Thế nào? Chẳng lẽ cô còn muốn đợi đến mười năm sau sao?



Lý Kỳ cười cười, nói:



- Loại côn trùng này nhiêu, sinh sôi nẩy nở nhanh, bắt đầu càng sớm, thì có thể dự trữ càng nhiều, chẳng may có sự cố gì, thì chính là thời cơ tốt nhất để mở rộng,cô phải hiểu, trong thương giới có bốn từ châm ngôn, gọi là “tận dụng thời cơ”, chúng ta phải làm tốt sự chuẩn bị, trước khi cơ hội còn chưa đến.



Lưu Vân Hi nghe vậy, liên tiếp gật đầu, nói:



- Được, ta biết nên làm như thế nào.



Lý Kỳ gật đầu nói:



- Ngoài ra, ngay cả tên loại đồ hộp này ta cũng nghĩ xong rồi, gọi là Quái Thập Nương.



Lưu Vân Hi a một tiếng, kinh ngạc nhìn Lý Kỳ.



Lý Kỳ cười nói:



- Tục ngữ nói rất hay, cầu người không bằng cầu ta, trước đây cô vẫn luôn hyvọng có thể mượn danh Kim Đao Trù Vương, để giúp cô tuyên truyền loại thức ăn thức này, bây giờ ta sẽ giúp cô, lấy tên của cô tạo thành một thương hiệu, như vậy cô cũng không cần tối ngày chạy tới nhờ ta.



Lưu Vân Hi cười nói:



- Đó cũng không hẳn, hiện giờ trên đời chỉ có ngươi biết làm đồ hộp này, ta vân con phải bị ngươi kiềm chế, tuy nhiên, bất kể nói thế nào, lần này coi như ta nợ ngươi.



Lý Kỳ cười ha hả nói:



- Đâu có, đâu có, không phải lần trước cô cũng giúp làm đẹp chân của ta sao, chúng ta không ai nợ ai.



Lưu Vân Hi hừ nói:- Chê cười, ân tình của Quái Thập Nương ta sao lại rẻ mạt như vậy.



Ha ha! Ta đang chờ những lời này của cô. Lý Kỳ vẻ mặt xin lỗi nói:



- Đúng đúng đúng, coi như ta đã nói sai, ta rút lại sự sỉ nhục đối với ân tình của cô hồi nãy, trịnh trọng nói lời xin lỗi với cô, ngoài ra, vừa hay ta gặp phải một chuyện khó giải quyết, nếu như cô có thể giải quyết giúp ta, cũng đủ đền đáp phần nhân tình này rồi, nói không chừng, ta còn phải nợ cô.



Lưu Vân Hi hơi sững sờ, tự hiểu là có chút không ổn, cũng phát giác đây là Lý Kỳ đang gài bẫy nàng, nhưng lời đã nói ra, làm sao có thể đủ đổi ý. Kẻ tài cao gan cũng lớn nàng, thản nhiên hỏi:



- Chuyện gì?



Lý Kỳ xoa xoa tay, tương đối ngại ngùng nói:- Cứu một người.