Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1030 : Ngọc không mài, không nên thân (2)

Ngày đăng: 07:38 30/04/20


Nhạc Phi lắc đầu nói:



- Không có Bộ Soái cho phép, mạt tướng sao dám dễ dàng làm bậy.



Lý Kỳ cười gật gật đầu, bỗng nhiên chỉ tay về hướng sân thể dục, nói:



- Người thứ ba hàng thứ nhất, bên trái. Bước ra khỏi hàng.



- Vâng.



Chỉ thấy một người đầu nhỏ thân cao 1m8 ngơ ngẩn chạy vội ra, hướng tới Lý Kỳ chào theo kiểu nhà binh.



Lý Kỳ hỏi:



- Ngươi tên là gì, gia nhập Long Vệ Quân khi nào.- Hồi bẩm Bộ Soái, tiểu nhân tên là Trình Lượng, tháng tám năm trước tiến vào Long Vệ Quân.



- Cũng có một năm rồi.



Lý Kỳ gật gật đầu, hướng tới Dương Tái Hưng nói:



- Dương Tái Hưng, ngươi về sau hãy đi theo y đi.



Dương Tái Hưng a một tiếng.



Lý Kỳ cau mày nói:



- Như thế nào? Ngươi không muốn sao?



- Này ---.Dương Tái Hưng thật ra cũng rất kiêu ngạo đấy, y nghĩ rằng bằng thân thủ của mình, đi vào cấm quân, cũng khỏi cần nói gì nữa, ít nhất cũng phải làm một giáo đầu đi, hơn nữa, Thái Du cũng hứa hẹn với y, nhưng tuyệt đối không ngờ, không ngờ lại làm tiểu đệ cho một viên tân binh, thế này so với tưởng tượng của y thật sự là kém quá xa.



Nhạc Phi thấp giọng nói:



- Tái Hưng, ngươi chẳng lẽ quên ta nói với ngươi đấy sao, phục tùng mệnh lệnh.



Dương Tái Hưng nao nao, tâm không cam tình không nguyện nói xin lỗi:



- Ty chức tuân mệnh.



Lý Kỳ cười gật đầu nói:- Tốt. Bắt đầu từ hôm nay, coi như ngươi là người của Long Vệ Quân.



Nói xong hắn lại hướng tới Trình Lượng nói:



- Trình Lượng, vậy liền giao Dương Tái Hưng cho ngươi rồi, vài ngày nữa. Ta sẽ tới kiểm tra, nếu y ngay cả đi nghiêm đều không tốt, vậy chỉ hỏi ngươi.



Trong lòng Trình Lượng buồn bực không thôi, ta đến cấm quân cũng vừa mới được một năm, ngươi đã bắt ta mang tân binh. Nhưng y hiểu rõ một điểm, không thể nói không. Ôm quyền nói:



- Tuân mệnh.



Lý Kỳ phất tay nói:




- Khởi bẩm Bộ Soái, ta đã chạy xong rồi.



Lý Kỳ cười ha hả nói:



- Ra một thân mồ hôi, có phải đã tỉnh táo hơn hay không.



Ngưu Cao vẻ mặt ủy khuất nói:



- Bộ Soái, ngươi tạm tha ta đi, ta đây cùng Anh quốc công kia thật không phải là cùng trên con đường đâu, ai ôi!!!, đám văn nhân bọn họ uống rượu đều tỏ vẻ nho nhã, chén rượu còn không lớn bằng ngón cái của ta, một vò rượu cũng có thể uống cả đêm, quá không thoải mái, tối hôm qua ta say đều là nghẹn mà say đó, mấy ngày nàythật sự là sống một ngày bằng một năm, ta đây vẫn ưa thích ở trong doanh cùng các huynh đệ.



Hoá ra mấy ngày nay Thái Du mỗi ngày đều thiết yến, đồng thời lung lạc đại tướng trong quân, thuận tiện thổi phồng công lao này của mình, thật sự là hàng đêm sênh tiêu, đêm qua Ngưu Cao cũng là bởi vì uống quá muộn, thế cho nên sáng nay không dậy được sớm.



Lý Kỳ cười mắng:



- Con trâu bướng ngươi rất không có đạo lý, việc này có liên quan gì đến bổn soái?



Ngưu Cao mờ mịt nói:



- Không phải ngươi bảo ta lấy lòng Anh quốc công sao? Bằng không ta mớikhông thèm chim gã.



Lý Kỳ hừ nói:



- Ngươi có phải để Dương Tái Hưng làm hỏng đầu óc rồi hay không, gã là Xu Mật Sứ, ngươi là quan quân Tam nha, ngươi phải phục tùng mệnh lệnh của ta, thời điểm nhàn hạ, tới trong phủ gã từ từ uống rượu thì còn được, ai bảo ngươi trong lúc huấn luyện cũng chạy tới ăn chực cọ rượu, ta với gã là kẻ thù không đội trời chung, lẽ nào ngươi không biết lấy ta ra chắn đao sao.



Ngưu Cao nghe vậy sửng sốt, nói:



- Đúng nhỉ, ta đây có thể dùng quân lệnh của Bộ Soái để đùn đẩy mà.



Lý Kỳ cười, nói:



- Tuy nhiên cũng chỉ là hai ngày này thôi, một vài ngày nữa, Anh quốc côngliền không rảnh tới tìm các ngươi nữa rồi.



Nói xong hắn đứng dậy vỗ vỗ bờ vai của Ngưu Cao, tà ác cười nói:



- Ngưu Cao, cũng đừng nói Bộ Soái không có chiếu cố ngươi, ta đã thả Dương Tái Hưng tới doanh của ngươi rồi, có cừu oán liền báo cừu, có oán liền báo oán.



Ngưu Cao ở bên cạnh Lý Kỳ lâu nhất, làm sao không hiểu ý tứ của Lý Kỳ, ha hả nói:



- Bộ Soái xin yên tâm, Ngưu Cao ta đây vẫn luôn là ân oán rõ ràng đấy.



- Tốt lắm, tốt lắm.



Nhạc Phi làm người ngay thẳng như vậy, làm sao có thể tiếp tục nhìn hai tên vô lương bọn họ âm thầm cấu kết, vội la lên:- Bộ Soái, này ---



Lý Kỳ không đợi y nói xong, liền chụp hạ bờ vai của y, cười nói:



- Các ngươi đắc thắng trở về, ta còn không có chúc mừng các ngươi đấy, đi, chúng ta đi bờ sông nướng cánh gà đi. Thuận tiện ta sẽ dạy các ngươi, làm thế nào đối mặt với viên đạn bọc đường của Anh quốc công.