Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1047 : Bằng hữu từ phương xa tới

Ngày đăng: 07:39 30/04/20


- Ha ha! Lý Kỳ, không thể tin được mới mấy ngày không gặp ngươi đã lên chức phụ thân rồi, thật sự là đáng chúc mừng nha.



Lý Kỳ vừa đến tiền sảnh, đã nghe thấy tiếng nói vang dội của Chủng Sư Đạo, hắn chắp tay cười ha ha nói:



- Chủng Công tiếng như chuông đồng, trung khí mười phần, thân thể còn khỏe mạnh hơn xưa, đây là phúc phần của Đại Tống ta, là chuyện đáng giá chúc mừng.



Chủng Sư Đạo cười ha hả đáp lại:



- Tiểu tử ngươi đều lên chức phụ thân rồi, sao vẫn thích nói hươu nói vượn như vậy.



- Những lời vãn bối nói đều xuất phát từ đáy lòng



Lý Kỳ lại hướng về phía phu thê Triệu Minh Thành chắp tay chào hỏi:



- Triệu tri phủ, Triệu phu nhân, đã lâu không gặp.



- Chúc mừng, chúc mừng. Tuy nhiên, hiện tại ta cũng không còn là tri phủ nữa rồi.



- Phải rồi, phải rồi, ta thiếu chút nữa quên mất, hẳn phải gọi là Triệu Thiếu khanh.



Triệu Minh Thành cười ha hả, lại hướng phía Lý Thanh Chiếu gật đầu cười.



Lý Thanh Chiếu hai tay đưa tới một chiếc hộp nhỏ, cười khẽ nói:



- Nghiên mực này vốn của Tô đại học sĩ cho ta, đã theo làm bạn cùng ta hơn hai mươi năm, hôm nay lấy ra tặng cho lệnh lang, đây chỉ là một lễ vật nho nhỏ, không thành kính ý.



Lý Thanh Chiếu là một văn nhân điển hình, nàng sẽ không mang vàng bạc đi tặng lễ, hơn nữa nàng cũng không có để tặng, ở trong lòng văn nhân, đưa tặng nghiên mực cũng là chuyện thường tình.



Chậc chậc! Thứ mà Tô Đông Pha và Lý Thanh Chiếu từng dùng qua, đều rất có giá trị kỷ niệm, nhất định phải giữ gìn thật tốt.



- Đa tạ, đa tạ.



Lý Kỳ cười ha hả, nhận lấy nói:



- Với phần lễ vật này, ta nhất định phải nhận lấy rồi.



Lý Thanh Chiếu sửng sốt, không rõ ý những lời hắn nói, nhưng nàng cũng không hỏi nhiều, cười gật đầu. Nàng không biết được, lúc trước, khi Lý Kỳ xét nhà Vương Phủ, đã chiếm được không ít thượng đẳng văn phòng tứ bảo, hắn còn chuẩn bị đưa cho Lý Thanh Chiếu, vậy nên lễ vật này tặng vừa đúng lúc.



- Ba vị, mời ngồi, mời ngồi.



Lý Thanh Chiếu bỗng nhiên hỏi:



- Ta muốn đi thăm mẫu tử Hồng Nô trước, không biết có thuận tiện không?



Nàng biết đợi lúc nói chuyện, bọn họ nhất định sẽ nói tới công sự, mà trong lòng Triệu Minh Thành vẫn luôn vướng mắc chuyện bỏ thành mà chạy lúc trước, nàng thật sự không muốn nghe tiếp, nên biện pháp đơn giản nhất là không nghe, không thấy.



- Thuận tiện, đương nhiên là thuận tiện. Vừa lúc Tần phu nhân cũng đang ở đây.




Nói đến đây, y dừng lại, muốn nói lại thôi.



Lý Kỳ thấy vẻ mặt y, liền biết y nhất định có việc muốn nhờ, nói:



- Triệu tiểu tướng công có chuyện gì cứ nói, đừng ngại, ta cũng nắm giữ quyền từ chối đấy.



Triệu Minh Thành cười ha hả nói:



- Kinh tế sử nói vậy, ta cũng an tâm. Thật ra có vài người bạn tốt nhờ ta chuyển cáo tới Kinh tế sử, liệu có thể cùng bọn họ gặp mặt một lần, những người này Kinh tế sử cũng nhận thức.



Lý Kỳ ồ một tiếng, trầm ngâm chốc lát, trong mắt đột nhiên hiện lên một đạo tinh mang, cười hỏi:



- Người mà Triệu tiểu tướng công nói đến chẳng lẽ là đến từ Phù Tang Đằng Cát và Y Hạ



Triệu Minh Thành sửng sốt, gật đầu nói:



- Kinh tế sử thật đúng là thần cơ diệu toán.



Lý Kỳ lại hỏi:



- Bọn họ đang ở kinh thành sao?



Triệu Minh Thành đáp:



- Đúng vậy, theo ta cùng tới.



Đến sớm như vậy, hiện giờ còn cách Nguyên Đán rất lâu…! Hơn nữa, nếu muốn mua binh khí…, trực tiếp tới cửa tìm ta là được , cần gì phải làm chuyện thừa thãi, xem ra không phải như vậy, chẳng lẽ ---. Lý Kỳ dò hỏi:



- Bọn họ đến để mua vũ khí sao?



Triệu Minh Thành chần chờ, đáp:



- Hình như không phải, ta cũng không biết rõ, nhưng nghe ngữ khí của bọn họ, dường như là có việc muốn nhờ.



Có việc muốn nhờ? Lý Kỳ nhướn lông mày, đột nhiên đứng dậy, đi tới đi lui trong phòng, dường như đang tự hỏi điều gì, bông nhiên cười nói:



- Nếu là bạn tốt của Triệu tiểu tướng công, thì cũng là bạn tốt của Lý Kỳ ta, ta liền cùng bọn họ gặp mặt một lần. Như vậy đi, ngày mai, ngày mai ta sẽ tiếp kiến bọ họ ở Quân Khí Giám.



Nói tới đây, hắn lại khoát tay, nói:



- Không không không, tốt nhất là ngày mốt đi, ngày mốt ta sẽ tiếp kiến bọn họ tại trang viên của ta ở ngoại ô phía tây.



Mặt mũi của ta lớn vậy sao? Triệu Minh Thành thấy Lý Kỳ đáp ứng nhanh như vậy, không khỏi có chút buồn bực, chỉ nói:



- Tốt lắm, ta sẽ chuyển cáo cho bọn họ.