Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1056 : Con đường sữa bột (1)

Ngày đăng: 07:39 30/04/20


Sau khi rượu ngon mồi ngon xong rồi, lại là lúc phân ly.



Đám người Lý Kỳ, Triệu Tinh Yến tiễn Tông Trạch khoảng chừng 10 dặm đường. Khi thấy sắp ra khỏi phạm vi của kinh sư, Tông Trạch liền dừng lại, lần thứ ba chắp tay nói:



- Các vị xin dừng bước, hôm nay đa tạ Kinh tế sử thịnh tình khoản đãi, Tông Trạch xin cáo biệt từ đây.



Lần này Lý Kỳ không miễn cưỡng nữa, chắp tay hồi lễ nói:



- Tông bá bá thuận buồn xuôi gió.



- Sau này gặp lại.



- Sau này gặp lại.



Tông Trạch lại chắp tay với hai người, sau đó đi về phía đông.



Triệu Tinh Yến nhìn theo bóng Tông Trạch, bỗng lên tiếng:



- Ngươi thật là may mắn, có thể gặp được Tông bá bá. Với tài năng của Tông bá bá, tương lai nhất định sẽ giúp được ngươi rất nhiều.



Giọng nói cực kỳ bình thản, giống như cuộc nói chuyện rất bình thường.



Lời này nghe thì có vẻ chua chát, Lý Kỳ nhíu mày lại nhìn Triệu Tinh Yến nói:



- Cô ghen tị à?



Triệu Tinh Yến hơi giật mình, nói:



- Ta ghen tị? Ta chỉ là cảm khái cho vận may của ngươi quá tốt.



Nói xong, nàng liền lên ngựa, quay đầu đi về phía trong thành.



Lý Kỳ cũng lên ngựa, đi theo, nói:



- Sai rồi! Chuyện này chẳng liên quan gì tới may mắn. Đây là nhân phẩm của ta tốt.




- Trí nhớ của ngươi quả thật rất tốt. Nhưng, những thứ này là vật ngoài thân, có ý nghĩa gì chứ? Trước đây món quà ta tặng cho ngươi còn có ý nghĩa hơn điều này. Huống hồ, đây cũng chẳng phải là tặng cho ngươi, mà là tặng cho lệnh lang. Được rồi, ta đi trước đây, cáo từ.



Nói xong, nàng liền phóng ngựa rời đi.



Lý Kỳ nhìn theo bóng Triệu Tinh Yến đi xa, ánh mắt bỗng trở lên thâm thúy.



…………



Trở về trong thành, Lý Kỳ liền tới lầu các của Lý Sư Sư. Ban đầu Tống Huy Tông nhờ hắn chăm lo tới việc ăn uống của Lý Sư Sư. Nhưng đúng lúc Lý Chính Hi ra đời. Cho nên, việc này Lý Kỳ đã lâu rồi không tới thăm Lý Sư Sư. Đương nhiên, chuyện cơm nước cũng đều là thực đơn của hắn đưa ra, chỉ có điều là do Ngô Tiểu Lục đi làm.



Tới lầu các của Lý Sư Sư, Lý Kỳ bỗng thấy Lưu Vân Hi một mình ngồi trong đại sảnh của tầng một, cầm một bình rượu và mấy chiếc ly nhỏ, đang làm cái gì thế? Hiếu kỳ bước tới, nói:



- Quái Thập Nương, cô ở đây làm gì thế?



Lưu Vân Hi ngẩng đầu lên, thấy Lý Kỳ, liền nói:



- Ngươi tới thật đúng lúc, ta đang nghiên cứu món sữa của ngươi.



Lý Kỳ vừa nghe xong, liền ngồi xuống nói:



- Thật sao?



Lưu Vân Hi gật đầu nói:



- Loại sữa này của ngươi quả thực là rất tốt.



Lý Kỳ ồ lên một tiếng, nói:



- Lời này là thế nào?



Lưu Vân Hi liền giải thích:



- Chuyện này bắt đầu từ khi ta trị bệnh cho Lý nương tử. Ban đầu, mặc dù hàng ngày ta đều cố gắng châm cứu cho nương tử, nhưng nhiều khi Lý nương tử vẫn vì bệnh cũ tái phát mà nửa đêm tỉnh giấc, khó mà ngủ lại được. Tinh thần giảm sút, dẫn tới hồi phục chậm. Ôi, tiếc là ta lại không thể kê đơn cho cô ấy, giúp cô ấy giảm đau. Khi đó, ta liền nhớ tới việc dùng thử mật ong. Nhưng, nếu chỉ ăn mật ong không, thì hiệu quả rất nhỏ. Sau đó, ta liền nghĩ tới sữa của ngươi. Còn nhớ lúc đầu ta cũng đã nói qua với ngươi rồi, sữa bò cộng thêm một chút mật ong, khẩu vị rất tuyệt. Do đó, ta liền mạnh dạn cho mật ong vào sữa bò, mỗi tối trước khi đi ngủ cho Lý nương tử uống một ly sữa mật ong nóng. Không ngờ, điều này lại có thể hóa giải được đau đớn của Lý nương tử. Thậm chí còn có thể khiến cho sức khỏe của cô ấy hồi phục rất nhanh, còn nhanh hơn cả dự kiến của ta. Bây giờ ta đang nghiên cứu xem rốt cuộc là nên chế biến thế nào mới có thể phát huy được công hiệu lớn nhất.