Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1063 : Trung gian hay địch bạn

Ngày đăng: 07:39 30/04/20


Xem ra lịch sử không thể tùy tiện thay đổi, trong đó đều có thiên ý cả!



Đám người Triệu Hoàn ăn cơm tối ở Bạch Phủ rồi mới trở về. Sau khi tiễn bọn họ, Lý Kỳ một mình đi về hậu viện, đứng trong đình, trong lòng không khỏi có chút cảm thán.



Nếu sách sử không có lừa gạt, Lý Cương lẽ ra phải đến vào năm tới, cũng tức là vào năm 1125 mới bị triệu vào kinh, nhưng bây giờ lại vào sớm một năm, hơn nữa người khởi xướng chính là Lý Kỳ hắn, nếu không có hắn, thì bọn Triệu Hoàn cũng sẽ không thể làm Hồng Lư Tự Khanh, càng không có lý do và quyền lực để triệu hồi Lý Cương.



Cuối cùng là thiên ý, hay là nhân vi?Lý Kỳ cũng không thể nói rõ được, nhưng trên bàn cờ lại đột nhiên có thêm một con cờ, như vậy sẽ dẫn đến rất nhiều sự thay đổi vô cùng vô tận, điều này khiến hắn nghĩ mãi không ra.



Đang lúc lý Kỳ lâm vào nghìn vạn lo lắng, chợt thấy trên vai ấm áp, liền bắt lại cánh tay thon mềm mại theo bản năng, hạ giọng nói:



- Muội còn chưa ngủ sao?



Nhưng bàn tay thon mềm kia lại rụt về nhanh như chớp, lại nghe một người trầm giọng nói:



- Ngươi cho rằng ta là ai?



Mẹ vợ? Lý Kỳ vừa nghe thì túa mồ hôi lạnh, quay đầu lại chỉ thấy Bạch phu nhân trợn mắt trừng hắn, vội nói:- Xin lỗi, xin lỗi, tiểu tế tưởng là Hồng Nô.



Nói xong hắn lại khép kín áo choàng lại, giống như sợ vị nhạc mẫu vừa xinh đẹp vừa tài trí này quần hắn một trận vậy, cười nịnh nói:



- Cám ơn nhạc mẫu.



Bạch phu nhân cũng biết hắn chỉ là vô ý, hơn nữa bà cũng từng chứng kiến hành động liều lĩnh hơn nữa, nên cũng không để bụng, nói:



- Trời lạnh như vậy, một mình ngươi đứng đây làm gì vậy?



Lý Kỳ à một tiếng, thuận miệng nói:



- Tiểu tế chẳng phải là đang nghĩ xem cửa ải cuối năm nên chẻ mình ra thành mấy phần đấy sao.



Bạch phu nhân khẽ cười, nói:- Người tài luôn nhiều việc, có biết bao người muốn được chẻ mình ra cũng không có phúc phần này đó.



Toát mồ hôi! Nhạc mẫu này còn thích nói đùa hơn cả ta nữa. Lý Kỳ cười ha ha rồi không nói gì nữa.



Bạch phu nhân lại nói:



- Chuyện hôm nay Thái tử tìm ngươi, lão gia đã nói với ta rồi, ngươi làm chính xác vô cùng.



Lý Kỳ khà khà nói:



- Đây chẳng phải là do nhạc mẫu người dạy dỗ đúng cách sao.



Bạch phu nhân nói:- Ngươi bớt vuốt mông ngựa đi. Công lao này nặng như thế nào, ngươi tự mình rõ ràng hơn cả, nếu đổi thành người khác, chỉ e ngay cả cha mình cũng không nhường



Không đợi Bạch phu nhân nói hết lời, Lý Kỳ vẻ mặt buồn bực nói:



- Mẹ vợ, chẳng lẽ người nói tiểu tế xem Thái tử còn quan trọng hơn cả cha sao, làm sao có thể chứ, nếu cha vợ muốn, tiểu tế cũng có thể tặng cho ông ấy.



Bạch phu nhân cười khanh khách nói:



- Ngươi bớt nói sảng ở đây đi, ngươi há sẽ vậy sao. Hơn nữa, lão thân có ý này sao? Lão thân muốn nói tấm lòng của ngươi vô cùng hiếm thấy.Ngực của người cũng rất hiếm có đó, Lý Kỳ gian tà nghĩ, sau đó nghiêm mặt nói:
- Hạ quan tuân mệnh.



Lý Kỳ cười ha ha nói:



- Chỉ cần luật mới còn tiến hành, thì ngươi còn sợ không có cơ hội lập công sao.



Trong khi nói chuyện, tay hắn đã sửa sang xong chồng tư liệu dày cộp trên bàn,nói:



- Lát nữa bảo người mang những tư liệu này đến Hồng Lư Tự. À, nhớ rõ đến lúc đó sắp xếp cho ta gặp mặt với sứ thần Cao Ly, Đại Lý đó.



Tần Cối tuân mệnh, lại hỏi:



- Đúng rồi, Thương Vụ Cục chúng ta có cần phái người hỗ trợ không?



Lý Kỳ cười nói:



- Đến lúc đó xem xét đi. Có điều, bên cạnh Thái tử nhân tài đông đúc, phỏng chừng không cần chúng ta đâu, chúng ta chỉ cần nói phương án cho bọn họ là được rồi.



Tần Cối nhướn mày, nói:



- Đại nhân lẽ nào đang nói Lý Cương vừa hồi kinh nhậm chức.- Sao ngươi không nói là Cảnh Trọng Nam?



Tần Cối nhất thời câm nín, Cảnh Trọng Nam mà cũng xứng với bốn chữ “nhân tài đông đúc” sao?



Lý kỳ cười ha ha nói:



- Ngươi quen Lý Cương sao?



Tần Cối lắc đầu nói:



- Chưa tới mức quen biết, nhưng người này cũng coi như là hậu nhân danh môn, lúc trước đảm nhiệm chức Giám sát Ngự Sử ở kinh, gây ra không ít động tĩnh, vì vậy hạ quan cũng rất có ấn tượng với ông ta.



Lý Kỳ ồ một tiếng, nói:- Vậy theo ngươi thấy, ông ta là người thế nào?



Tần Cối nói:



- Người này tuyệt đối là một nhân tài, đây là điều không thể nghi ngờ. Chỉ là tính tình ông ta cương liệt, cương trực công chính, có chút tương tự như Trần Đông, có điều ông ta có kiến thức hơn Trần Đông, cũng thông minh hơn, chỉ đáng tiếc



Y nói đến đây thì muốn nói lại thôi.



Lý Kỳ khẽ cười nói:



- Ngươi cứ việc nói đi, ta thích nghe kiến giải của ngươi.



Tần Cối chần chờ rồi mới nói:



- Chỉ đáng tiếc chỉ e người này không thể ở bên cạnh Thái tử lâu dài.Tay trái Lý Kỳ vuốt nhẹ chén trà trên bàn, ánh mắt nhìn chằm chằm nước trà trong chén, dường như nhìn đến nhập tâm, ngoài miệng lại nói một cách nghiền ngẫm:



- Tại sao lại như vậy?