Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1082 : Đồng đội như heo (1)

Ngày đăng: 07:39 30/04/20


- Q bích đặt cược.



Triệu Hoàn liếc nhìn quân bài chưa lật, lại nhìn phía mặt bàn, ném ra một khối tiền chip, nói:



- Một trăm quan.



Y Nhĩ Đặc cười nói:



- Theo.



Lý Kỳ không chút chần chờ, cũng ném ra một khối tiền chip:



- Theo.



Nếu có thể, hắn sẽ không để cho Triệu Hoàn phải chiến đấu một mình.



Y Nhĩ Đặc cười châm chọc hỏi:



- Kinh tế sử, chỉ bằng mấy quân bài đấy của ngươi mà cũng dám theo sao?



Lý Kỳ cười ha ha đáp lại:



- Quân thứ nhất ấy hả? Nếu như điều kiện cho phép, ta đương nhiên hy vọng được xem toàn bộ quân bài, lại nói, hiện tại vẫn còn hai quân chưa được chia, kết cục còn chưa biết được đâu.



Mohamed ha ha nói:



- Kinh tế sử nói có lý, một khi đã như vậy, ta sẽ vì Kinh tế sử ngài mở đường. Một trăm quan, lại thêm một ngàn quan.



Nói xong, hai tay y cầm mấy khối tiền chip ném xuống bàn.



- Một ngàn quan!



Triệu Hoàn nhỏ giọng hô, nhìn bài của Saudi, sắc mặt có chút lúng túng.



Cao Cầu thấy vậy, nhịn không được thở dài.



Bạch Thì Trung nhỏ giọng hỏi:



- Vì sao Thái úy lại thở dài?



Cao Cầu quay đầu, ghé tái, thấp giọng giải thích:



- Điện hạ vừa rồi chỉ chú ý bài của vương tử Saudi, hiển nhiên là kiêng kị quân Át kia, như vậy không khác gì nói cho người khác y có một đôi K sao.
Cũng may Triệu Hoàn chơi cẩn thận, cho nên cũng không thua quá nhiều.



Nhưng, vận may cũng không đứng về bên Lý Kỳ, đến ván thứ mười lăm, ba quân mười của Triệu Hoàn thua bởi ba quân J của Mohamad. Ván bài oan gia bày khiến Triệu Hoàn thua hơn một vạn quan, cũng tiêu ma hoàn toàn một chút tinh khí thần của Triệu Hoàn.



Mắt thấy bại cục đã định



Những người đứng ở đại sảnh sòng bạc, thấy Thái tử thua thảm như vậy đều ôm đầu, không dám xem tiếp, hận không thể xông lên thay Triệu Hoàn đánh vài ván.



Thật mất mặt!



Mohamed cười ha ha, nhìn trên bàn cạn sạch thẻ bạc, nói:



- Điện hạ, ngại quá, tại hạ may mắn thắng được một ván nhỏ.



Triệu Hoàn cười cười, nhưng nụ cười vô cùng cứng nhắc. Y không quá tiếc tiền, chỉ cảm thấy rất mất mặt.



Cứ như vậy cũng không phải phương pháp đúng. Lý Kỳ nhìn tình huống càng ngày càng xấu, tâm niệm vừa động, nhìn Triệu Hoàn ân cần hỏi han:



- Điện hạ, mặt ngài hồng vậy, có phải thân thể ngài thấy không khỏe?



Không phải do không khỏe, mặt đỏ là vì thua. Tuy rằng Triệu Hoàn không rõ vì sao Lý Kỳ hỏi như vậy, nhưng y cũng muốn nghỉ một chút, vì vậy gật đầu:



- Ngực có chút khó chịu.



Cao Cầu nghe vậy, lập tức đưa mắt liếc nhìn Cảnh Trọng Nam.



Cảnh Trọng Nam lập tức ngầm hiểu, bước lên phía trước nói:



- Điện hạ, thân thể ngài đáng giá ngàn vàng, mau nghỉ ngơi một chút, khiến ngự y thay ngài bắt mạch.



- Cái này ---



Triệu Hoàn nhìn Y Nhĩ Đặc và Mohamed. 



Dù sao trong tương lai vị này cũng là hoàng đế của Đại Tống, Mohamed, Y Nhĩ Đặc cũng không dám coi thường, lại nói bọn họ có ấn tượng rất tốt với Triệu Hoàn, chẳng qua là tức giận với Lý Kỳ thôi.



Mohamed cười nói:



- Nếu thân thể điện hạ không khỏe, vậy chúng ta cũng nghỉ ngơi một chút đi.



Y Nhĩ Đặc, Lý Kỳ cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.