Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1090 : Kinh thế đại phu (1)

Ngày đăng: 07:39 30/04/20


Cho dù bọn Mohamed dùng tình cảm để thuyết phục hay dùng lí lẽ để phân tích, thậm chí còn mang cả tiền bạc ra tấn công thì Lý Kỳ vẫn không thay đổi chủ ý, một câu thẳng thừng phủ quyết luôn. Hay nói một cách đơn giản thì bất kể sự dụ dỗ nào cũng không thể khiến hắn bán đứng lợi ích của tổ quốc, đó là chuẩn mực tối thiểu.



Có trời mới biết việc đồ hộp tới châu Âu sớm như vậy liệu có dẫn tới đại chiến Âu Á hay không.



Mohamed thấy Lý Kỳ từ chối thẳng thừng thế rồi, biết là đã vô vọng, cũng may là Lý Kỳ chưa đồng ý với Y Nhĩ Đặc, như vậy thì nước Đại Thực của y và nước Byzantine cũng bất phân thắng bại.



Tuy nhiên, y không dám vì thế mà đắc tội với Lý Kỳ, ngộ nhỡ làm cho Lý Kỳnổi giận, đi trợ giúp không hoàn lại Byzantine, thì Đại Thực của y sẽ mất nhiều hơn được.



Lý Kỳ mặc dù chưa đồng ý bán phương pháp bí truyền làm đồ hộp cho bọn họ, nhưng do quyền chủ động vẫn nằm trong tay hắn, đồng thời trong bọn họ, ai cũng không muốn Lý Kỳ bán cho đối phương, nên bọn họ càng muốn tiếp cận xu nịnh Lý Kỳ.



Mấy ngày tới, việc đàm phán chủ yếu là vấn đề mua bán tàu thuyền. Lý Kỳ niêm yết giá công khai, không thiên vị bất kì bên nào.



Chỉ thấy tất cả những quốc gia duyên hải đều nhao nhao đặt hàng. Vì thế, Tống Huy Tông còn thể hiện sự khoe khoang bằng cách dẫn những đặc phái viên này đi tham quan cái con tàu khiến ông ta vô cùng tự hào, là “Hàng không mẫu hạm” củaBắc Tống, có tên gọi “Thần Châu“.



Bắc Tống đóng đô Khai Phong, việc vận chuyển lương thực theo hướng Đông Nam đặc biệt quan trọng, tàu thuyền là phương tiện vận chuyển không thể thiếu, mậu dịch đường thủy tất yếu phát triển. Vào thời kì Chân Tông, sản lượng năm đạt tới hơn 2900 chiếc. Kĩ thuật đóng tàu đã đạt tới trình độ hàng đầu thế giới, một khi xưởng đóng tàu Phúc Kiến đưa vào sử dụng, sản lượng nhất định còn tăng lên gấp đôi. Thực ra trước đó rất lâu, tàu buôn của các nước gần như đều do Đại Tống đóng. Quả là lợi ích thúc đẩy khoa học kĩ thuật!



Tuy nhiên, năm nay là lần đầu tiên Bắc Tống bán thuyền chiến ra bên ngoài, đây là điều khiến mọi người hết sức chú ý, lại thêm sự đẩy mạnh buôn bán đường thủy, càng làm người ta không thể cự tuyệt.Ngoài ra, Byzantine, Đại Thực còn mua rất nhiều Sàng Tử nỏ, số Sàng Tử nỏ này đã qua cải tạo, chuyên dùng để lắp đặt trên thuyền chiến. Hai nước đó đang chạy đua vũ trang trên biển, lúc này hải quân còn chưa có pháo, cho nên, cung nỏ là phương tiện tác chiến chủ yếu, do đó bọn họ sao có thể bỏ qua cung nỏ của Đại Tống.



Tuy nhiên, cái mà bọn họ muốn có hơn là loại cung nỏ mang thuốc súng do Đại Tống mới nghiên cứu ra. Từ sau trận Lan Châu, cái thứ cung nỏ thần bí đồng thời khiến người ta nghe mà sợ vỡ mật này đã nổi danh khắp thiên hạ.



Nhưng Lý Kỳ đã lấy lí do loại vũ khí này số lượng cực ít, và khó chế tạo để từ chối bọn họ, còn nói với bọn họ là loại vũ khí này ít nhất phải 2 năm nữa mới bán được ra ngoài. Lý Kỳ sở dĩ dám không kiêng dè gì bán vũ khí này cho bọn họ là bởi đây là loại vũ khí sắp bị đào thải, hắn tuyệt đối sẽ không bán vũ khí tân tiến nhất của Đại Tống cho bất cứ ai, ít ra thì Đại Tống trước mắt chưa có cái thực lực đó.Trước Tết Nguyên Đán 3 ngày, cái cuộc đàm phán mậu dịch như một cuộc ma ra tông này cuối cùng cũng sắp đi tới hồi kết.



Số tiền trong thương vụ này cũng lập kỉ lục kinh người. Có tổng cộng 14 quốc gia, chính quyền lớn nhỏ với hàng trăm thương nhân tham gia, số tiền ném vào đó tổng cộng lên tới 20 triệu quan, có thể nói là chưa từng có trong lịch sử.




Mấy chục triệu quan? Tống Mặc Tuyền lập tức tịt ngòi, nào còn dám ý kiến gì thêm, đành ngậm ngùi im lặng.



Thái Kinh đứng ra nói:



- Lão thần cho rằng chủ ý này của Hoàng Thượng thật là quá diệu. Việc này không chỉ cho thấy Hoàng Thượng thánh minh, mà còn có thể nâng cao tính tích cực của thương nhân nước ta, nhất định sẽ đem về nhiều của cải cho Đại Tống ta hơn nữa.



Trong đám quần thần, lão ta là người duy nhất hiểu rõ tâm tư của Tống Huy Tông. Sau việc này, thế lực của thương nhân đã trở nên lớn mạnh, thân là Hoàng Thượng, đương nhiên phải củng cố quyền lực, tranh thủ sự ủng hộ, quyết không thểđối đãi với thương nhân như trước kia nữa, đây gọi là cái thuật làm vua vậy.



Đám đại thần còn lại nghe xong, đều trầm ngâm không nói, cũng lập tức hiểu luôn dụng việc làm này của Tống Huy Tông. Lý Kỳ lúc này mới ngộ ra vấn đề, thầm nghĩ, Hoàng Đế vẫn là Hoàng Đế, suy nghĩ của ông ta vẫn khác người bình thường.



Tống Huy Tông cười ha hả nói:



- Vẫn là ái khanh hiểu trẫm. Ý trẫm chính là như vậy.



Lý Bang Ngạn bỗng nhiên nói:



- Vậy thì ai mới có tư cách lần đầu tiên giành được vinh dự này đây?



- Việc này---Ánh mắt của quần thần đều hướng về phía một người.



Chẳng cần nói, chắc chắn đó là Lý Kỳ. Đến nay Túy Tiên Cư được mệnh danh là tấm gương của kinh doanh. Lý Kỳ lại là người đứng đầu trong giới thương nhân, chọn hắn thì chẳng quá chút nào!