Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1128 : Kẻ săn tin hung mãnh (2)

Ngày đăng: 07:41 30/04/20


Hừ! Chớ người này không phải là phiên bản Cao Nha Nội nghèo rớt mùng tơi. Lý Kỳ nghe vậy, nói:



- Đây cũng không tệ lắm, chúng ta… không, trong số các ngươi hẳn là phải có người có gan giao tranh như vậy, tin tức của phương diện này kỳ thật cũng rất quan trọng.



Ngư phu kia vội vàng nói:



- Dạ dạ dạ. Vậy không biết ý của Bộ Soái là?



Lý Kỳ trầm ngâm một lát, nói:



- Cũng không phải y đã vào phủ đệ của vị đại thần kia, tội danh chắc là không lớn, các ngươi đều là lão nhân của cấm quân, hẳn là ít nhiều gì cũng quen biết mấy người ở phủ Khai Phong. Như vậy đi, ngươi kêu người chạy qua đó một chuyến, tốn ít tiền chuộc y về là được, đến lúc đó ngươi cho ta một con số, ta sẽ cho người đem tiền qua cho các ngươi.



Ngư phu kia vội vàng nói:



- Đa tạ Bộ Soái.



Đây chính là điều mà y muốn.



Lý Kỳ khoát tay, nói:



- Đừng vội tạ ơn trước, ta phải nói rõ trước, người có thể cứu, ta nhất định sẽ cứu, nhưng là các ngươi cũng đừng nên có chỗ dựa rồi là không sợ hãi. Nếu các ngươi đắc tội vài người nào đó, hơn nữa còn bị bắt, ta là muốn cứu cũng không cứu được, đến lúc đó thì các ngươi tự cầu phúc đi. Ồ, ta sẽ giúp các ngươi chăm sóc tốt cho người nhà.



- Tiểu nhân hiểu.



Mọi người xung quanh đồng loạt nói.



Lý Kỳ ừ một tiếng, lại nhìn lên, nhưng cũng không nói gì khác. Những chuyện mà đám người kia ghi chép, đúng là có chút thú vị, quả nhiên là cánh rừng lớn, chim gì cũng có, thấy Lý Kỳ vui vẻ, thi thoảng còn bật cười, đợi khi hắn nhìn thấy cuốn thứ hai, bỗng nhiên ay một tiếng, nói:



- Các ngươi còn phái người theo dõi Cao Nha Nội à?



Thôn phu kia đứng ra nói:



- Chuyện này tiểu nhân cũng không dám, tin tức này, là tiểu nhân vô ý phát hiện được, chạng vạng tối hôm đó, tôi nhàn rỗi, mới từ một đạo quán ở tây ngoại ô đi ra, ai ngờ vừa đến chân núi, đột nhiên phát hiện Cao Nha Nội thần thần bí bí chui vào một rừng cây, lúc ấy tiểu nhân tò mò, liền lặng lẽ đi tới, phát hiện hoá ra Cao Nha Nội vào một quán trà dưới chân núi, tiểu nhân ở bên ngoài đợi khoảng chừng một canh giờ, phát hiện đầu tiên là một đạo cô từ bên trong đi ra, sau đó là Nha Nội đi ra, lúc đó tiểu nhân mới hiểu được.



Nói tới đây, y không nói thêm gì nữa, việc này tất cả mọi người đều đã hiểu.



Không hổ là giang bả tử của dâm giáo, nhanh như vậy đã cấu kết với một đạo cô, quá mạnh rồi. Lý Kỳ lắc đầu bội phục!




Lý Kỳ không để ý tới hắn, chỉ tay ra, nói:



- Ngươi bắt đầu đọc từ hàng thứ năm.



- Tuân mệnh!... Hàng thứ năm, hàng thứ năm, tìm được rồi.



Đạo gia này vừa chuẩn bị đọc, đột nhiên lại ngừng lại. Sắc mặt có chút xấu hổ.



Lý Kỳ cười nhạt nói:



- Thế nào? Chính ngươi viết đấy, cũng không dám đọc. Nhanh đọc đi.



- Dạ dạ dạ.



Đạo gia kia hắng giọng một cái, run giọng đọc lên, nói:



- Phù phù…!



Hai chữ này vừa mới đọc lên, không ít người liền bật cười.



Lý Kỳ hừ một tiếng, nói:



- Cười cái gì, cười cái gì. Ngươi nhanh đọc đi.



- Ồ!... ai ôi!!! Thoải mái quá! Thu Tứ. Ta thật sự là càng ngày càng thích nàng rồi!



Nói tới đây, đạo gia này bỗng nhiên dùng giọng điệu uốn éo nói:



- Thiếp không tin mấy lời quỷ này của chàng đâu, lâu như vậy mà cũng không tới tìm thiếp.



Con mẹ nó! Muốn ta giết người sao? Lý Kỳ nghe hắn một Đại lão gia, hơn nữa còn mặc đạo phục trên người, mà lại đóng giả nữ nhân nói chuyện, tóc gáy dựng đứng, thật muốn đánh người, nói:



- Ta kêu ngươi đọc theo trong sổ, không phải kêu các ngươi học nữ nhân, đây cũng đâu phải nói tướng thanh.



- Dạ dạ dạ.