Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1149 : Không làm thần giữ của

Ngày đăng: 07:41 30/04/20


- Một hai ba bốn, hai hai ba bốn!



Một buổi sáng sớm, Tần phu nhân mới từ hoa viên đi ra, đang chuẩn bị đến hậu đường nghỉ tạm một lát, nhưng khi đi ngang qua tiền viện, chợt nghe thấy một âm thanh rất quen thuộc, đôi lông mày đen của nàng khẽ cau lại, đi tới, thấy Lý Kỳ đang một mình đứng ở tiền viện dồi dào sức sống, đang làm mấy động tác kỳ lạ.



- Hô!



Sau khi thể dục buổi sáng xong, Lý Kỳ chậm rãi thở ra một hơi, vừa mới quay lưng, không ngờ thấy phía sau là một đại mỹ nhân đoan trang, xinh đẹp tuyệt trần, không thể không nói, những thứ xinh đẹp, luôn có thể làm người ta vui vẻ, thoải mái, đặc biệt là trong buổi sáng sớm này, càng làm cho lòng người thư thái vui sướng, cười nói: - Phu nhân dậy rồi à?



Tần phu nhân thản nhiên nói: - Ngươi sao lại ở đây?



- Vậy theo ý phu nhân, ta phải ở đâu?



- Không phải người dọn đến Bạch phủ rồi sao?



Lý Kỳ cười nói: - Ồ, gần đây công vụ bận rộn, thường nửa đêm còn phải ra ngoài làm việc, ta sợ quấy rầy mẹ con Hồng Nô nghỉ ngơi, liền chuyển đến ở đây.



Thật ra đây chỉ là cái cớ mà thôi, chủ yếu là ở Bạch phủ vẫn còn một vị quan lớn và một bà mẹ vợ tinh như yêu quái, hiện nay là thời kì đặc biệt, rất nhiều chuyện không tiện nói ra, cho nên, Lý Kỳ cảm thấy hai bên có một khoảng cách thì tốt hơn.



Tần phu nhân cũng không có bất kỳ hoài nghi gì nhẹ nhàng gật đầu, nói: - Vậy cũng tốt, ta vào trước.



Đổ mồ hôi! Soái ca ta đây chuyển về ở, nàng tốt xấu gì cũng phải biểu hiện vui vẻ một tí chứ! Thật sự là rất không hiểu đạo lí đối nhân xử thế. Lý Kỳ bước lên phía trước ngăn nàng lại nói: - Phu nhân đã ăn sáng chưa?



Tần phu nhân nhẹ nhàng lắc đầu.



- Vậy thì cũng vừa hay, ta cũng chưa ăn, cùng ăn với nhau đi. Lý Kỳ ha ha nói, hiện giờ Gia Luật Cốt Dục, Quý Hồng Nô đều ở tại Bạch phủ, hắn ngại ăn điểm tâm một mình nhàm chán, không có đạo lý gì một vị mỹ nhân ở trước mặt đây lại không mời nha.



Tần phu nhân không hề nghĩ ngợi, liền nói: - Vẫn là thôi đi, không chừng lát nữa ngươi ở bên ngoài lại sắp đặt ta thế nào.



Lý Kỳ sửng sốt, cả giận nói: - Phu nhân, có phải lại có ai bôi đen ta trước mặt người không, thật là buồn cười.



Tần phu nhân hừ nhẹ một tiếng, nói: - Đúng là có một người như thế, chính là ngươi.




Tiểu Ngọc gật đầu nói: - Ừm, ta nhớ kĩ rồi.



Lý Kỳ gật đầu, lại cùng bọn họ nghiên cứu chi tiết một lần nữa, quan trọng là thu mua như thế nào, che dấu tai mắt mọi người như thế nào. Sau khi nói xong tất cả, Lý Kỳ nhẹ nhàng thở hắt ra, nói: - Túy Tiên Cư thành hay bại tùy thuộc vào hành động lần này. Cho nên, mọi người nhất định phải xốc lại hoàn toàn tinh thần, ta không hy vọng xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.



Ở phương diện kinh doanh, Lý Kỳ vẫn luôn bày mưu tính kế, thản nhiên đối mặt, Ngô Phúc Vinh, Tiểu Ngọc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy sắc mặt Lý Kỳ ngưng trọng như vậy, tuy rằng không biết rốt cuộc là chuyện gì, nhưng bọn họ biết rằng việc này tuyệt đối không nhỏ, không dám chậm trễ, đáp ứng một tiếng, rồi lui xuống bắt tay ngay vào chuẩn bị.



Ba trăm ngàn quan đối với một quốc gia mà nói, thì không thể gọi là ít, càng miễn nói đến cá nhân, mà Lý Kỳ nói một tiếng liền chi ra ba trăm ngàn quan, thì không thể nói là phóng khoáng được. Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, lần này đã cược cả tính mạng, hắn sẽ quan tâm chút tiền đấy sao? Nếu đánh cược thắng, thì cái gì cũng có, nếu thua cuộc, tất cả cũng xong. Để lại số tiền này chôn mình à.



Sau khi bàn bạc xong, Lý Kỳ vội vã rời khỏi, vẫn ở trong công ty, mọi người bắt đầu trù bị công việc thu mua. Đến trưa, Tần Cối đột nhiên đến đây.



- Hạ quan tham kiến đại nhân.



Lý Kỳ nói một tiếng - Miễn lễ. Nói thẳng: - Chuyện gì?



Hắn và Tần Cối đều là khá trực tiếp, cần gì lời khách sáo, đều thẳng thừng bỏ qua.



Tần Cối mặt sắc mặt ngưng trọng nói: - Đại nhân, Kim quốc đột nhiên phái đặc phái viên đến Kinh.



Đến thật nhanh! Xem ra Hoàn Nhan Tông Vọng không chờ nổi rồi. Lý Kỳ thầm kêu một tiếng, thật ra hắn đã sớm nhận được tin trên thư, biết Kim quốc phái đặc phái viên đến bới móc, nhưng chưa từng nghĩ đến đối phương sẽ đến nhanh như vậy, trên mặt dấu diếm sắc mặt, nói: - Hả? Có biết là vì chuyện gì không?



Tần Cối lắc đầu nói: - Cái này hạ quan cũng không rõ. Tuy nhiên, theo hạ quan thì người tới không có ý tốt.



- Người tới không có ý tốt? Lý Kỳ hơi nhướng lông mày phải, chẳng lẽ y cũng biết cái gì? Hỏi: - Lời này là sao?



- Bởi vì đặc phái viên lần này và lần trước không hề giống nhau, ngay cả Hột Thạch Liệt Bột Hách cũng không đến. Tần Cối phân tích nói.



Tên kia bị đuổi xuống đài, sao còn có thể đến. Lý Kỳ gật đầu, cau mày nói: - Bọn chúng hiện tại đang đến đâu rồi?



Tần Cối nói: - Đã tiến vào đất Đông Kinh rồi, ngày mai sẽ vào thành.