Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1151 : Đặc phái viên Kim quốc kiêu ngạo

Ngày đăng: 07:41 30/04/20


Lý Kỳ sau khi nghe trong tình hình cụ thể và tỉ mỉ, chỉ muốn nói hai chữ --- đồ phá hoại!



Từ hàng loạt chuyện này, chính sách ngoại giao của Tống triều lúc đó cực kì ngu xuẩn, ngươi muốn mềm đến cùng, không có bản lĩnh, liền tuân thủ hiệp ước một cách nghiêm chỉnh, kiên quyết không thu nạp đầu hàng phản bội. Ngươi nếu muốn ra vẻ, vậy cũng được. Còn nếu ngươi muốn cứng rắn đến cùng, thì đừng khuất phục, những người đó đến đến đầu nhập, ngươi chứa chấp người ta, được, chuyện này không có vấn đề gì, nhưng không có đạo lý gì Kim quốc chạy đến đòi người, ngươi lại trực tiếp giết người ta, lại còn đưa đầu cho Kim quốc.



Phải là hôn quân của hôn quân, mới có thể làm ra loại chuyện này!



Về phần Lý Cương, cũng quá là hung hăng rồi, không hiểu đạo lý nước yếu không thể ngoại giao, đối phương đã tuyên bố là đến gây chuyện, ngươi chế giễu, chính mình lại cứng họng, thể hiện rõ là không cho mình đường sống nha!



Đúng, Lý Cương tuyệt đối là một nhân tài, điều này không thể nghi ngờ, nếu hai nước thế lực ngang nhau, ông ta đi ngoại giao, nói không chừng sẽ trở thành Khấu Chuẩn thứ hai, nhưng, hai bên thực lực kém nhau nhiều như vậy, ngươi còn ngốc nghếch chạy tới ngay thẳng mặt đối phương, đây không phải muốn chết thì là cái gì.



Lý Kỳ thật sự không phản bác lại được, hắn cũng không biết mình nên nói cái gì mới được, vì toàn bộ trách nhiệm đều nằm ở phía bên mình.



Tần Cối sau khi nói xong, len lén liếc mắt nhìn Lý Kỳ, thấy sắc mặt không hề thay đổi, không biết đang suy nghĩ cái gì, nên cũng không dám tùy tiện mở mồm nữa.



Một lát sau, Lý Kỳ nói: - Hoàng thượng hiện giờ thế nào?



Tần Cối cẩn thận nói: - Vì đối phương đến quá đột ngột, vì vậy triều đình trở tay không kịp, sau khi Hoàng thượng biết được tất cả, long nhan giận dữ, nghiêm khắc phê bình Thái Tử một phen, nhưng sự việc cấp bách, Hoàng thượng không vội vã truy cứu trách nhiệm, hiện giờ triều đình đang khẩn trương thương lượng đối sách, chắc chắn Hoàng thượng sẽ nhanh chóng nhớ tới đại nhân.



Long nhan giận dữ? Ta còn tưởng rẳng sẽ làm thịt đặc phái viên Kim quốc, hóa ra là tự đâm kim về mình! Lý Kỳ cười nói: - Nhớ tới ta? Nhớ tới ta có ích lợi gì, ta cũng không phải là thần. Đối phương một lòng một dạ đến gây chuyện, ta còn có thể làm gì, họa này là do bọn họ rước đến, lại muốn ta đi thu cục diện rối rắm, thật sự buồn cười.



Ngừng một lúc, hắn đột nhiên hỏi: - Đúng rồi, Lý Cương hiện tại thế nào?



Tần Cối sửng sốt, thầm nghĩ, đã đến lúc này rồi, sao đại nhân còn băn khoăn đến Lý Cương, người này rốt cuộc đắc tội với đại nhân ở chỗ nào vậy. Tuy rằng trong lòng chứa nhiều nghi vấn. Nhưng y không dám hỏi nhiều, chỉ nói: - Trong triều có không ít người vì chuyện này mà buộc tội Lý Cương, nhưng lúc này Hoàng thượng đang nghĩ biện áp trấn an đặc phái viên Kim quốc, tạm thời chưa xử lý hắn, tuy nhiên, đã hạ lệnh không cho phép vào Hồng Lư Tự rồi.



Thật sự là trời cũng giúp ta, Hoàn Nhan Tông Vọng ngươi còn là một người rất lương thiện nha, xem như giúp ta một đại ân, Lý Kỳ nói:



- Tần Cối, ngươi xưa nay túc trí đa mưu. Việc này ngươi thấy thế nào?


So với đối mặt với Triệu Hoàn, khi đối mặt với đám người Thái Kinh, biểu hiện cũng vô cùng khiêm tốn, không dám vọng ngôn xưng lớn, chỉ nói là làm hết sức.



Hôm sau



Trong đại điện, văn võ bá quan không một ai vắng họp, trận địa sẵn sàng đón quân địch, mà Tống Huy Tông mặc dù vẫn ngồi trên long ỷ trên cao, nhưng sắc mặt lại có phần tiều tụy, xem ra hai đêm gần đây, ông ta sợ đến mức ăn ngủ không yên.



- Tuyên đặc phái viên Kim quốc Tiếu Tồn Chí, Đỗ Thanh Phong, Giải Đại An lên điện.



Từ ba vị đặc phái viên này có thể thấy họ hoàn toàn là người Hán. Hôm qua Lý Kỳ đã biết được chi tiết từ miệng đám người Thái Kinh, hóa ra ba người này đều là cựu thần Liêu quốc, nghe nói đều là những người có tài ăn nói rất cao, trước kia cũng thường đại diện cho Liêu quốc ngoại giao với Đại Tống.



Nhưng, ba người bọn họ đều có một điểm giống nhau là, chính là đều là những người đã từng sống ở khu đất Yến Vân, tin rằng trên đời này không có người nào hận Đại Tống hơn họ, Hoàn Nhan Tông Vọng phái bọn họ đến, cũng là lòng dạ của Tư Mã Chiêu, kẻ qua đường đều biết.



Chỉ lát sau, thấy ba nam nhân trung niên mặc trang phục của Kim quốc đi lên điện, tuổi ba người này đều không cách biệt lắm, thần sắc ngạo nghễ, đứng trong điện, coi Tống Huy Tống trên bậc thành không khí, đừng nói hành lễ, quả thực chính là làm như không thấy.



Kiêu ngạo!



Quá kiêu ngạo rồi!



Sắc mặt Tống Huy Tống cực kỳ xấu hổ, nhưng ông ta giận cũng không dám nói gì.



Lý Kỳ nhìn phản ứng của Tống Huy Tông, trong lòng thật lạnh, là vua của một nước, đứng trên đất của mình, không ngờ lại yếu đuối như vậy, đàm phán còn có thể đàm phán sao.



Nhưng ngược lại Tưởng Đạo Ngôn đứng ra, khiển trách: - Các ngươi thật vô lễ, cũng không nhìn đây là nơi nào, còn không thi lễ bồi tội với bệ hạ.



Tiếu Tồn Chí càn rỡ cười ha hả, ngẩng đầu nói:



- Ta bái trời, bái đất, bái minh chủ, chứ không bái kẻ tiểu nhân sáng nắng chiều mưa, nói không giữ lời.