Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1159 : Tuyên chiến

Ngày đăng: 07:41 30/04/20


Két một tiếng.



Hai canh giờ đàm phán dài dằng dặc cuối cùng cũng theo tiếng cửa phòng mở ra mà tuyên bố kết thúc.



Đầu tiên đi ra chính là Lý Kỳ, hắn vỗ vỗ bờ vai của Cổ Đạt, ha hả cười nói: - Cổ sư phó, kỳ thật ta vẫn muốn khen ông một câu, đao công của ông thật sự là khéo léo tuyệt vời, hi vọng ngày nào đó có thể làm vẻ vang cho đất nước.



Nói xong, hắn liền hướng về phía Mã Kiều ra tín hiệu, hai người lập tức rời đi.



Cổ Đạt thậm chí còn không có kịp phản ứng, lời khen này thật sự là rất khó hiểu, vội vàng đi vào phòng trong, thấy Trương Xuân Nhi vẫn còn ngồi ở bên trong, hỏi: - Sao rồi?



Trương Xuân Nhi cười, đứng lên đáp: - So với những gì mà chúng ta tưởng tượng còn tốt hơn nhiều.



...



- A ---!



Lý Kỳ đi ra phía bên ngoài nhà, vươn vai duỗi dài cái lưng mệt mỏi, đường phố vừa mới đây còn vô cùng náo nhiệt, lúc này đã trở nên im lìm tĩnh lặng, ánh trăng dịu dàng, thần bí tại thời khắc này ánh lên một vẻ vô cùng trân quý.



Mã Kiều hiếu kỳ hỏi: - Thật sự là không thể ngờ được cứu ngươi đúng là Trương Xuân Nhi, ả ta vì sao lại cứu ngươi?



Lý Kỳ cười đáp:



- Bởi vì ả là một thương nhân thành công. Nói xong, hắn liền xoay người đi về phía trước.



- Một thương nhân thành công?



Mã Kiều gãi đầu, vội vàng đuổi theo hỏi: - Bộ Soái, lời này của ngươi là có ý gì?



- Ta nói Mã Kiều, bây giờ sao ngươi lại càng ngày càng nhiều chuyện như vậy chứ, chẳng có một chút khí phách của cao thủ gì cả.



-...!



- Lúc này mới giống cao thủ à nha.



...



Nắng hè chói chang của mùa hè cuối cùng cũng sắp qua rồi, mặc kệ thế cục sẽ xuất hiện những chuyển biến thế nào, sắp tới đây nhất định sẽ là làn không khí dễ chịu của mùa thu.
- Phu quân, sao người lại tới đây vậy?



Lý Kỳ nhìn Da Luật Cốt Dục nói: - Cốt Dục, có chuyện ta cảm thấy nên nói cho nàng biết.



Da Luật Cốt Dục kinh ngạc hỏi: - Chuyện gì?



- Phụ thân nàng bị quân Kim bắt được rồi.



- A ơ?



Quý Hồng Nô thất thanh kêu lên.



Ngược lại là Da Luật Cốt Dục có vẻ vô cùng bình tĩnh, khóe miệng nàng lộ ra một nụ cười khổ, nói: - Muội đây đã sớm đoán biết trước được, chỉ có điều là chuyện sớm hay muộn thôi. Nói xong nàng có kìm lại một tiếng thở dài, quay đầu nhìn ngắm Lý Chính Hi, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Lý Chính Hi, nói: - Tất cả chuyện này đều là do ông ấy gieo gió thì gặt bão thôi, không oán trách người khác được.



Tuy rằng nàng quay nghiêng bên mặt về phía Lý Kỳ đấy, nhưng Lý Kỳ vẫn là mơ hồ nhìn thấy trên khóe mắt nàng ngân ngấn ánh lên một giọt lệ hoa, chung quy thì mối liên hệ máu mủ này không phải nói chặt đứt là có thể chặt đứt được, mặc dù Da Luật Diên Hi từ bỏ nàng, mặc dù nàng bởi vậy mà phải chịu nhiều giày vò, nhưng Lý Kỳ biết rằng, nàng vẫn luôn nhớ phụ thân của nàng, cùng với thân nhân của nàng, lúc này nàng nhất định rất đau lòng.



Là một người chồng vào lúc này, đáng lý ra nên tiến đến an ủi thê tử của mình, nhưng Lý Kỳ bây giờ tự thân khó bảo toàn, với kẻ từ trước đến nay giỏi khua môi múa mép như hắn, phát hiện rất nhiều lời nếu là từ trong miệng hắn nói ra, đều giống như là một sự lừa dối, bởi vì hắn thật không dám nắm chắc, sẽ không để cho Da Luật Cốt Dục lại phải trải qua một lần đau khổ nữa giống như vậy.



Ngược lại Da Luật Cốt Dục dường như cảm nhận được sự khó sử của Lý Kỳ, xoay đầu lại, nói: - Phu quân, lúc này huynh cần phải khuyên Hoàng thượng cẩn thận, dã tâm của người Kim không chỉ có như vậy, muội thấy bọn họ có lẽ sẽ xuất binh tới Đại Tống.



Quý Hồng Nô sợ tới mức lại hoảng hốt kêu một tiếng.



- Ừ. Ta sẽ chú ý. Lý Kỳ cầm tay hai nàng, nói:



- Các muội yên tâm, cho dù kết cục như thế nào, ta nhất định sẽ không bỏ rơi các muội.



Đây là những lời duy nhất cho tới trước mắt, hắn có thể hứa hẹn được.



Thế mà, ngay tại lúc triều đình nhà Tống còn đang đắm chìm trong niềm vui mừng cho Kim quốc, Kim quốc lại lập tức phát khởi đợt chiến tranh xâm lược thứ hai, do Hoàn Nhan Tông Vọng, và Hoàn Nhan Tông Hàn cầm đầu văn võ bá quan liên danh thượng tấu, thỉnh cầu Hoàn Nhan Thịnh xuất binh phạt Tống, lý do chính là khi Da Luật Diên Hi khi tấn kiến Hoàn Nhan Thịnh, nói rằng sở dĩ lão bây giờ đang ở vùng Yến Vân, là vì Tống Huy Tông phái người mời lão đến Tống triều, ai ai cũng biết tên Da Luật Diên Hi này là kẻ thù lớn nhất của người Nữ Chân, ngươi còn muốn thu nhận và giúp đỡ lão, đây là điều mà người Nữ Chân không thể tha thứ được.



Hiện giờ, Kim quốc từ vương công đại thần, cho tới lê dân bách tính, tất cả đều nhất trí yêu cầu xuất binh phạt Tống.



Hiển nhiên, đây là tiết mục do Hoàn Nhan Tông Vọng đạo diễn ra, những chứng cớ và nhân chứng kia cũng đều là do gã bịa đặt ra đấy, đúng thật là muốn vu oan cho ai, lo gì không tìm thấy tội danh.



Hiện giờ Da Luật Diên Hi đã bị bắt giữ, giải quyết xong mối lo này, Hoàn Nhan Thịnh là người thứ hai đảm nhiệm ngôi Hoàng đế, vẫn luôn sống dưới ảnh hưởng của bóng ma Hoàn Nhan A Cốt Đả, ông ta đúng là không thể chờ đợi được muốn vì Kim quốc mở mang bờ cõi, kiến công lập nghiệp, để có thể được ghi tên vào sử sách, ngự bút vung lên, tam quân vì nước quên mình, xuất binh phạt Tống.