Bắc Tống Phong Lưu

Chương 146 : Đậu hũ hầm cách thủy (p2)

Ngày đăng: 07:23 30/04/20


Ngô Tiểu Lục cau mày nói: - Nhưng chúng chỉ dùng đậu hũ để dự thi, thì không hợp quy củ.



- Ta có nói không dùng gạch cua đâu.



Lý Kỳ mỉm cười, nói: - Tuy nhiên ta tính toán mượn hương vị của gạch cua.



- Mượn như thế nào? Ngô Tiểu Lục ngạc nhiên hỏi.



Lý Kỳ nhìn ba đồ đệ, hỏi: - Các ngươi thấy, làm đậu hũ như thế nào mới ngon nhất.



Ngô Tiểu Lục vội đáp: - Có nhiều cách lắm, luộc, rán, kho. Cách nào đệ cũng thích ăn.



Lý Kỳ trừng mắt nói: - Có đồ gì mà ngươi không thích ăn cơ chứ?



Về vấn đề này, Ngô Tiểu Lục chỉ nghĩ một lát liền có đáp án: - Là những món do Chu sư phó làm.



- Lục Tử, ngươi muốn ăn đánh phải không?



Ngô Phúc Vinh vừa nghe, lông mày dựng lên, căm tức nhìn Ngô Tiểu Lục.



Ngô Tiểu Lục thè lưỡi, biết mình nói sai, thấp giọng nói:



- Xin lỗi chú, cháu biết sai rồi.



Ngô phúc vinh hừ một tiếng. Nếu không có Lý Kỳ ở đây, ông ta đã đi lên cho cậu ta hai cái tát.



Hai mắt Tần phu nhân hiện lên một tia bất đắc dĩ, hướng Lý Kỳ hỏi: - Vậy ngươi tính toán làm đậu hũ như thế nào?



Lý Kỳ mỉm cười đáp: - Ta định hầm cách thủy.



- Đậu hũ hầm cách thủy?



Ngô Tiểu Lục kinh ngạc há hốc miệng:



- Đậu hũ cũng có thể hầm cách thủy sao?



Trần Đại Trụ lắc đầu nói: - Đệ cũng chưa từng nghe ai nói đậu hũ có thể hầm cách thủy. Cậu ta chỉ nghe thấy thịt hầm, xương hầm, còn chưa nghe nói đậu hầm bao giờ.



- Liệu có thể hầm đậu được không, ta nói cũng không chuẩn. Phải thử xem mới biết được. Lý Kỳ cười nói, nhưng nụ cười rất tự tin.



Đậu hũ hầm cách thủy?



Từ này có thể nói chưa từng xuất hiện ở Bắc Tống.
Ngô Phúc Vinh uống một ngụm, tấm tắc khen: - Không thể tưởng được, cá hầm với đậu nành, lại dễ uống như vậy. Lý công tử, lão hủ thực sự phục cậu.



Làm một người tham ăn, Tiểu Lục đương nhiên không thỏa mãn với một bát canh. Một ngụm uống hết, sau đó hỏi: - Lý ca, chả lẽ món này chỉ húp canh thôi, còn miếng đậu hũ kia thì sao?



Lý Kỳ cười cười, cầm đũa gắp miếng đậu hũ từ trong nồi ra. Gỡ bỏ lát trúc và lá sen, sau đó hướng mọi người nói: - Mọi người nếm thử xem hương vị thế nào.



Mấy người đều vây quanh tới, gắp một mẩu bỏ vào trong bát. Ngô Phúc Vinh vừa duỗi chiếc đũa, Lý Kỳ bỗng ngăn cản:



- Ngô đại thúc, mỡ lợn không tốt cho sức khỏe của chú. Cho nên chú ăn phần trong là được.



Ngô Phúc Vinh không biết nguyên nhân trong đó, nhưng cũng biết Lý Kỳ sẽ không hại mình, gật đầu nói: - Ừ, lão hủ biết rồi.



- Lý ca, miếng đậu hũ này ngon thật. Xen lẫn cả mùi trúc, càng khiến cho đậu hũ đậm đà hơn những miếng đậu hũ bình thường. Ngô Tiểu Lục vừa nói, vừa lấy thêm một miếng đậu bỏ vào trong bát. Một người thích ăn ngon như cậu ta, được theo Lý Kỳ đúng là ông trời ban ơn.



Tần phu nhân nếm xong, gật đầu: - Lý Kỳ, ta thấy ngươi nên dùng món này tham gia yến tiệc gạch cua.



Lý Kỳ cười nói: - Thực ra đây mới chỉ là bán thành phẩm, còn kém nhiều lắm.



- Cái gì?



Ngô Phúc Vinh cả kinh, thiếu chút nữa làm rơi cái bát. Hương vị còn kém nhiều lắm? Vậy nếu thành phẩm, thì sẽ như thế nào?



Ngô Tiểu Lục vừa nghe, trong lòng cực kỳ buồn bực nói: - Lý ca, vậy vì sao vừa nãy huynh không làm hết?



Lý Kỳ cười đáp: - Đây mới chỉ thử nghiệm, còn nhiều công đoạn phải qua.



- Vậy thành phẩm sẽ như thế nào? Trần Đại Trụ hỏi.



Lý Kỳ hơi thất vọng nhìn cậu ta, nói: - Lẽ nào các ngươi không thấy, món hầm cách thủy đậu hũ này còn thiếu một nguyên liệu rất là trọng yếu sao?



- Là gạch cua. Tần phu nhân là người phản ứng đầu tiên.



- Phu nhân không hổ là tài nữ.



Lý Kỳ cười ha hả, nịnh hót Tần phu nhân đã thành thói quen của hắn. - Đúng vậy, còn thiếu đúng là gạch cua. Thực ra ta tính toán đem toàn bộ hương vị của gạch cua dung nhập vào bên trong đậu hũ. Tuy nhiên, hương vị của đậu hũ tương đối nhạt. Rất có thể khiến cho hương vị của gạch cua che lấp. Cho nên mới dùng rất nhiều đậu nành để tôn mùi thơm của đậu hũ lên. Hy vọng nhờ nó mà có thể dung hợp hoàn mỹ với hương vị của gạch cua.



Mọi người vừa nghe, càng thêm chờ mong với món đậu hũ hầm cách thủy.



Ngô Tiểu Lục hiếu kỳ hỏi: - Vậy huynh tính toán khi nào bỏ gạch cua vào trong nước súp?



Lý Kỳ mỉm cười, vừa đinh mở miệng, thì thấy Tiểu Đào đi tới, hướng Tần phu nhân nói: - Phu nhân, lão gia và Bạch đại nhân tới chơi. Chính đang ở hậu viện chờ phu nhân.