Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1175 : Nghịch thiên cải mệnh (1)

Ngày đăng: 07:41 30/04/20


- Chẳng lẽ ta không nên tức giận sao?



Lý Kỳ xoay người lại, đối mặt với Triệu Giai, nói:



- Ngươi có nghĩ tới hay không, nếu là đêm hôm đó có chút lệch lạc nào, có thể ta đã khó giữ được tính mạng rồi, ngươi lại vẫn muốn tương kế tựu kế, ngươi cho rằng cách này còn có chỗ nào có thể bám víu sao?



Triệu Giai lắc đầu phủ nhận nói:



- Ta cũng không nghĩ như vậy, nhưng ta có thể làm như thế nào? thực sự Vương Phủ đã không nói cho ta biết trước việc này đấy, mà là vào đêm đó khi sự tình phát sinh mới phái người đến đưa tin, nếu ta không bẩm báo phụ hoàng, lấy năng lực của Vương Phủ, lão rất nhanh liền phát giác ra trong đó có mưu mẹo, hơn nữa ở trong triều lão vẫn có thế lực, đến lúc đó ta và ngươi đều sẽ bị lâm vào hiểm cảnh, rất có thể không còn cơ hội tiếp tục xoay người.



Lý Kỳ nói:



- Vậy ngươi liền bán đứng ta hay sao?



Triệu Giai bất đắc dĩ nói:



- Ngươi nói đạo lý chút được không, nếu ta có ý định bán đứng ngươi, lúc ấy ta còn có thể mạo hiểm phái người đi tìm Phong Nghi Nô sao? Ta thậm chí còn cố ý trì hoãn một hồi lâu mới đi tìm phụ hoàng đấy, ngươi hẳn là hiểu được, đây là lựa chọn duy nhất của chúng ta lúc ấy, nếu không, chúng ta hôm nay còn có thể đứng ở chỗ này sao?



Lý Kỳ nhìn y một cái, thở dài, nói:



- Nếu không phải lúc ấy Phong Nghi Nô ở đó, hữu tình của chúng ta vào đêm đó cũng đã kết thúc.



Triệu Giai kỳ thật biết Lý Kỳ đã sớm không còn tức giận nữa, bằng không y cũng không có khả năng đứng ở chỗ này, khẽ mỉm cười, nói:



- Đúng rồi, đêm đó ngươi và Lý ---



- Không có.



Lý Kỳ không đợi y nói cho hết lời, đã nói:



- Ngươi đừng có nghi ngờ lung tung về ta.



Triệu Giai vẻ mặt đầy bỡn cợt, nói:



- Không phải chứ, đệ nhất thiên hạ dâm dược Chiến Thanh Kiều, cũng không phải là hư danh nói chơi nha.



Lý Kỳ hỏi ngược lại:



- Ngươi từng nếm qua rồi?



- Ta nếm cái thứ đó làm chi.



- Không có thì đừng có mà ở chỗ này giả vờ cao thâm, nói như chính mình giống Cao Nha Nội vậy, nếu ngươi không tin, ăn một chút, lại đâm chính mình một đao thử xem, liền biết ta nói có phải thật vậy hay không thôi.




Triệu Giai một hồi không nói gì, nói:



- Ngươi thật đúng là đủ uyển chuyển.



Dừng một chút, y nghiêm túc nói:



- Những ngày này, ngươi ở kinh thành như thế nào?



Lý Kỳ nhún nhún vai, nói:



- Cũng không tệ lắm nha, cả ngày ăn ngon mặc đẹp, rượu ngon món ngon, hơn nữa, còn ôm bốn vị đại mỹ nhân, thật sự là chỉ nguyện làm uyên ương không làm tiên a.



Triệu Giai nói:



- Còn gì nữa không?



Lý Kỳ nói:



- Ngươi đã có thể đứng ở chỗ này, còn có gì nữa, ngươi cũng biết rồi.



- Đúng vậy a! Ta cũng có thể đoán được.



Triệu Giai gật gật đầu, mỉm cười nhìn Lý Kỳ, nói:



- Lý Kỳ, nói thật, giờ này khắc này, ta thật sự rất bội phục ngươi.



Lý Kỳ hiếu kỳ nói:



- Chẳng lẽ ngươi trước kia không bội phục ta đẹp trai, phong độ sao?



- Ngươi biết thừa ta nói không phải là cái này.



Triệu Giai cảm thấy bất đắc dĩ nói.



Lý Kỳ kinh ngạc nói:



- Vậy ngươi nói là cái gì?



Triệu Giai ngẩn người, nói:



- Nam nhân của Tam ca chúng ta ở nơi này, vì sao ngươi lại nghĩ đẹp bằng, đây---.