Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1227 : Kế này không thành lại có kế khác

Ngày đăng: 07:42 30/04/20


Việc này nhượng bộ thế nào đây?



Nếu như ngươi đi rồi, thì ai giúp chúng ta chống quân Kim đây nha! Trông chờ những văn thần này? Vậy chi bằng chúng ta trông chờ vào ông trời bổ sét chết toàn bộ quân Kim cho rồi.



Những dân chúng kia cũng không ngu xuẩn, quân Kim còn chưa đi, trước mắt chỉ mới dừng thôi. Người duy nhất có thể ngăn cản quân Kim chính là Lý Kỳ, việc này nói sao cũng không nhượng bộ được nha!



Vị đạo gia kia trực tiếp quỳ xuống, lau nước mắt khóc hô: - Bộ soái, ngài không thể đi nha, ngài đi rồi, ai bảo vệ chúng ta đây! Ta nghe nói quân Kim không việc ác nào không làm, thấy nữ nhân thì nhào tới, ngay cả nam nhân cũng không bỏ qua, hu hu huBộ soái, bần đạo van ngài, ngài không thể bỏ rơi chúng ta nha!



Lại là tên đạo sĩ chết bầm ngươi?



Tưởng Đạo Ngôn trừng mắt nhìn đạo gia kia, hai mắt tóe lửa.



Nam nhân cũng nhào tới?



Không ít dân chúng bị dọa túa mồ hôi lạnh, đồng loạt quỳ xuống, khóc hô: - Bộ soái, ngài không thể bỏ rơi chúng ta nha!



Lý Kỳ vội vàng xuống ngựa, đỡ lấy vị đạo gia kia, nói:



- Mau mau đứng lên, mau mau đứng lên. Lại nhỏ giọng nói: - Làm rất tốt, tiếp tục cố gắng.



Nam Bác Vạn vui vẻ nói: - Đa tạ Bộ soái quá khen.



- Vẫn chưa xong đâu, đừng để bại lộ.



Lý Kỳ thấy gã sắp bật cười thì vội chặn lại nói.



- Bộ soáingài không thể đi nha! Nam Bác Vạn lập tức vào trạng thái, khóc lóc la hét đứng lên.



Lý Kỳ lại vội đỡ những dân chúng kia dậy, cất cao giọng nói: - Các vị dân chúng xin đứng lên đi, ta và Trương Tri phủ thương lượng một chút, xem thử có thể tìm được biện pháp điều hòa đôi bên hay không.



Dân chúng nghe xong, lúc này mới đứng lên.



Lý Kỳ lại đi đến trước mặt Trương Bang Xương, nói: - Trương Tri phủ, ông cũng thấy đó. Ta đã gắng hết sức rồi, nhưng dân chúng không chịu nghe nha!



Ngươi là gắng hết sức khuyên dân chúng giữ ngươi lại thì có. Trương Bang Xương nghiến răng nghiến lợi, nhưng không có cách nào với Lý Kỳ.



Tưởng Đạo Ngôn tính tình nóng nảy, giận dữ nói:




Không ít tướng sĩ đều khuyên Hoàn Nhan Tông Vọng thấy tốt thì lấy.



Hoàn Nhan Tông Vọng thở dài, nói: - Các ngươi cho rằng ta không muốn đi sao?



Lưu Ngạn Tông nghe được tò mò, nói: - Vậy sao vừa rồi ngài lại cự tuyệt bọn họ.



Hoàn Nhan Tông Vọng nói: - Vừa rồi ngươi không nghe thấy sao, bây giờ dân chúng toàn thành đều che chở cho tên đầu bếp thối kia, đủ thấy đầu bếp thối kia còn có sức kêu gọi. Lỡ như khi chúng ta qua sông, hắn không để ý Thánh chỉ mà đánh lén chúng ta, thì chúng ta có thể bị diệt toàn quân, chỉ cần tên đầu bếp thối kia một ngày chưa chết thì ta không yên tâm được.



Lưu Ngạn Tông thấy Hoàn Nhan Tông Vọng nói cũng không phải không có lý, chiêu này thật sự là không thể không phòng nha!



Bọn họ đều chịu không ít khổ dưới tay Lý Kỳ, hết sức kiêng kỵ đối với Lý Kỳ, nhưng vấn đề là nếu ngươi không đi, đợi khi viện quân của triều Tống càng ngày càng nhiều, vậy nói không chừng thật sự không thể đi được nữa.



Quách Dược Sư lại bắt đầu phát huy cơ trí của gã, trầm ngâm một lát, nói: - Nhị Thái tử, mạt tướng có một kế, tuy không dám bảo đảm nhất định sẽ thành công, nhưng có thể thử một lần.



Hoàn Nhan Tông Vọng nói: - Vậy ngươi còn không mau nói.



Quách Dược Sư nói: - Nhị Thái Tử không phải có sắp xếp mật thám trong thành Khai Phong sao?



Hoàn Nhan Tông Vọng nhướn mày, nói: - Đúng rồi, ta suýt chút quên mất chuyện này, không chỉ như vậy, ta còn biết ngoài thành có một con đường có thể thông vào trong thành.



Hoàn Nhan Tông Bật mừng rỡ, nói: - Vậy chúng ta có thể đi vào bằng con đường này nha!



Hoàn Nhan Tông Vọng lắc đầu, thở dài nói: - Ta cũng nghĩ đến vấn đề này, nhưng theo tin tức của người trong đó, bây giờ trong thành kiểm tra rất nghiêm, hơn nữa, chỗ của y cũng bị Nam triều trưng dụng, có không ít binh sĩ canh gác, căn bản không thể vào bằng đường đó. Thật ra đường này chủ yếu vẫn là để cho bọn họ chạy trốn, lối đi không rộng lắm, dễ thủ khó công.



Quách Dược Sư nói: - Muốn tiến công từ địa đạo, có lẽ là không thể. Nhưng đưa vài người vào, tin rằng không có vấn đề gì. Theo ta biết, tên đầu bếp thối kia có một thói quen, chính là hắn ra ngoài rất ít mang theo hộ vệ, thường chỉ mang theo một người tên Mã Kiều bên cạnh thôi.



Hoàn Nhan Tông Vọng nói: - Ý của ngươi là?



Quách Dược Sư cúi đầu nói mấy câu bên tai Hoàn Nhan Tông Vọng.



Hoàn Nhan Tông Vọng nghe thấy thì gật đầu, lại nói: - Ngươi có chắc Trương Bang Xương nhất định đồng ý không?



Quách Dược Sư gật đầu nói: - Đầu bếp kia trong triều gây thù khắp nơi, bằng không bọn họ cũng sẽ không khẩn cấp đồng ý mang đầu bếp kia đến, chỉ cần chúng ta hạ thấp một số yêu cầu, ta tin Trương Bang Xương nhất định sẽ đồng ý, đến lúc đó nội ứng ngoại hợp, đầu bếp thối kia có cánh cũng khó bay.



Hoàn Nhan Tông Vọng cảm thấy có thể thử, nói: - Vậy ngươi mau chóng sắp xếp đi.