Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1261 : Thiên thời địa lợi (1)

Ngày đăng: 07:43 30/04/20


- Bọn chó này đã xong chưa a! Nếu để cho ta biết tên khốn kiếp nào ở phía sau giở trò quỷ, lão tử nhất định sẽ thưởng cho gã mấy cân Chiến Thanh Kiều.



Lý Kỳ bị chiến thuật quấy rối của Hoàn Nhan Hi Doãn biến thành thần hồn điên đảo, chết đi sống lại, nhịn không được chửi ẩm lên, nhưng khổ nỗi không có cách nào, loại chiến thuật quấy rối này là thủ đoạn thường dùng của quân Kim, kiểu như, ngựa của chúng ta chạy nhanh, ngươi có giỏi thì đến đây mà cắn ta này.



Ở phương diện này quân Tống bị thiệt thòi không ít, mà là hiện giờ đội quân này được trang bị hoàn mỹ, hơn nữa đánh thắng trận không ít, điều này cũng khiến cho Hoàn Nhan Hi Doãn có điều kiêng kị, không dám quá phận đi quấy rối, trước kia có rất nhiều đội của triều Tống trực tiếp bị quấy rối chết.



Đúng lúc này, không trung lại nổi cơn mưa, điều này làm cho Lý Kỳ càng thêm buồn bực.



- Báo ---! Khởi bẩm bộ soái, đám quân Kim kia đột nhiên thối lui về phía Tây Bắc.



Lý Kỳ tưởng rằng sách lược của Chủng Sư Đạo đã thành công, không khỏi thởi phảo một hơi, nói: - Thật sự là cảm ơn trời đất nha!



Chủng Sư Đạo lại trầm mi không nói gì, trải qua việc bị quân Kim quấy rối khiến tốc độ của bọn họ bị chậm lại, nhưng cũng không tạo ra được hiệu quả rất lý tưởng, quân địch cứ thế rút lui khiến trong lòng lão có chút nghi hoặc, vì thế lại phái ra không ít thám báo đi tìm hiểu thông tin bốn phía, sau khi xác định không gặp phải nguy hiểm thì lại tiếp tục hành quân với tốc độ lớn nhất.



Không có quân Kim quấy rối, tướng sĩ quân Tống cũng không có nhiều băn khoăn, bắt đầu liều mạng đuổi đến Vân Châu



Không đến ba ngày, đại quân đã đi tới một huyện biên cảnh nằm ở giao giới giữa Ứng Châu và Vân Châu, tên là huyện Hồn Nguyên.



Bởi vì nơi này khởi nguyên từ một con sông có tên là Hồn Hà, vì vậy nên gọi là huyện Hồn Nguyên. Tại thời kỳ thống trị của nước Liêu, huyện Hồn Nguyên này lệ thuộc Ứng Châu, sau lại bị nước Kim đánh hạ được, nhưng tại thời điểm đàm phán cùng triều Tống cũng không đem huyện Hồn Nguyên này đưa cho triều Tống, mà quân đội của Chủng Sư Trung cũng không đánh được đến nới đây



Nguyên nhân chính là huyện Hồn Nguyên cách phủ Đại Đồng Vân Châu tương đối gần, từ xưa đến nay, nơi này chính là vùng binh gia giao tranh.



Huyện Hồn Nguyên này có địa thế phi thường hiểm yếu, có thể nói là đạo phòng tuyến trọng yếu thứ nhất ở phía đông nam Vân Châu, Hồn Hà mặc dù chỉ là một nhánh sông, nhưng cũng con sông không nhỏ, hơn nữa nơi này có một tòa núi rất cao, tên là Quách Sơn, ngọn núi này ở hậu thế còn có một cái tên đẹp là "Tuyệt tắc danh sơn!".
Chủng Sư Đạo lắc đầu, nói: - Việc này lão phu cũng không rõ lắm, theo lão phu được biết, đối với chỗ đóng quân ở phủ Đại Đồng của đại quân Hoàn Nhan Tông Hàn mà nói, huyện Hồn Nguyên này chính là đạo phòng tuyến thứ nhất ở phía đông nam, hẳn là phải có trọng binh gác ở đây mới đúng.



Lý Kỳ hỏi: - Có phải hay không do viện quân của bọn chúng đã đến rồi?



Chủng Sư Đạo nói: - Nếu đến, thì bọn chúng càng không có lý do gì mà buông tha cho huyện Hồn Nguyên được.



- Điều này cũng đúng.



Lý Kỳ gật đầu, cau mày không nói.



Một lát sau, Dương Tái Hưng bỗng nhiên mang một thân đẫm nước mưa tiến vào bẩm báo: - Khởi bẩm Bộ Soái, quân ta ở phụ cận sông Hồn Hà phát hiện một ít bếp nấu.



- Bếp nấu?



Lý Kỳ cau mày hỏi: - Có ý tứ gì?



Dương Tái Hưng nói: - Đám bếp nấu này hình như được xậy dựng cách đây không lâu, hơn nữa số lượng còn không ít, mặt khác, chúng ta còn phát hiện tung tích đóng quân của một số lượng lớn nhân mã ở đây.



- Này ---.



Chủng Sư Đạo nhướn lông mày, nói: - Đã nhiều ngày đều có mưa to, nếu như là dấu vết đã lâu thì hẳn là đã bị cọ trôi rồi, như thế xem ra, lúc trước quân Kim chắc chắn cũng có bố trí phòng vệ, chẳng qua là đã rút khỏi huyện Hồn Nguyên trước khi chúng ta đến, nhưng nguyên nhân gì khiến cho bọn chúng đột nhiên rút lui khỏi đây chứ?