Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1267 : Yến vân vương (2)

Ngày đăng: 07:43 30/04/20


Ngưu Cao buồn bực ồ một tiếng, đem toàn bộ quá trình sự việc nói cho Lý Kỳ.



Mọi việc hết thảy đều dựa theo kế hoạch Lý Kỳ đặt ra, chẳng qua là có Tần Cối từ giữa bày mưu tính kế, đem toàn bộ kế hoạch đều đơn giản hóa, đặc biệt là việc Đồng Quán rời đi, mọi việc gần như là không hề bị trì hoãn.



Tống Huy Tông ở phủ Giang Ninh đợi một ngày, đã vội vội vàng vàng mang theo đám người Thái Kinh chạy về Biện Lương ở Đông Kinh.



Thời điểm đi đường, Tống Huy Tông còn ảo tưởng, đám dân chúng này sao tự nhiên lại đi ra trước cửa thành nghênh đón vua của bọn chúng trở về thế, thanh thế cũng thật lớn, ông ta dường như hoàn toàn quên đi chuyện chạy trốn lúc trước.



Điều này cũng không kỳ quái, con người mà, toàn thích suy nghĩ về phương diện tốt thôi.



Nhưng khi ông ta đi đến bên ngoài thành Biện Lương, phát hiện rằng trừ một ít quan lại và đội danh dự, ngay cả một người dân cũng không có đi ra, điều này khiến ông ta vô cùng buồn bực, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu thôi, đợi đến lúc bọn họ vừa bước vào cửa thành, trong nháy mắt nghênh đón bọn họ không phải tiếng hoan hô, cũng chẳng phải tiếng ca hát, mà là một khối bùn.



Cũng không biết từ đâu lao ra một đám "điêu dân" chạy đến. Không thèm nói hai lời, đã đối với đám người Tống Huy Tông, Lý Bang Ngạn vừa ném bùn, ném cục đá, vừa chửi ầm lên, Triệu Giai còn vì ngăn cản một cục đá cho Tống Huy Tông mà bị ném vỡ trán.



Những người này hiển nhiên là đều do Triệu Giai an bài, nếu không bọn họ làm sao có thể tới nơi này được.
Lý Kỳ nhất định phải thận trọng, không thể để xảy ra một chút sai lầm nào.



Hai bên làm ầm ĩ túi bụi, Lý Bang Ngạn là kẻ có thế lực lớn, bọn họ đều kiên quyết phản đối truyền ngôi lại cho Triệu Giai, về sau lại đều quỳ gối dưới chân Tống Huy Tông, cầu xin Tống Huy Tông đừng truyền ngôi cho Triệu Giai.



Tống Huy Tông nghe xong đau đầu một trận, khiến tất cả bọn họ đều đi ra ngoài, sau đó đi ngay đến hậu cung, tìm gặp một người, người này chính là Trịnh Hoàng hậu.



Trịnh Hoàng hậu phân tích sự việc, cũng không nói thiên vị cho ai, chỉ nói lúc trước ngươi chạy trốn khiến cho dân tâm bị tổn thương vô cùng, hơn nữa lúc trước ngươi cũng đã có ý muốn thoái vị, sao không nhân cơ hội này hạ xuống trọng trách, làm một Thái thượng hoàng nhàn nhã thôi.



Lúc ấy Tống Huy Tông nghe xong, cũng không nói thêm điều gì, chỉ nói hàm hồ vài câu rồi rời đi, một mình ngẩn ngơ trong phòng, ngồi đến tận tối mới sai người đi truyền Triệu Giai vào cung, ông ta còn sợ Triệu Giai không chịu đến, vì thế khiến cho Tất Trạm đi mời Triệu Giai, chỗ này đều là người của ngươi, ngươi còn sợ gì nữa, muốn sợ cũng nên là ta sợ hãi mới đúng.



Triệu Giai lần này cũng đáp ứng rồi, đi tới tẩm cung của Tống Huy Tông, cũng không cho hộ vệ theo vào, bởi vì lúc này toàn bộ hoàng cung đều nằm trong tay y, lúc này trong tẩm cung của Tống Huy Tông có bao nhiêu người y đều biết rõ ràng.



Hai cha con ở bên trong nói chuyện suốt một đêm, cũng không ai biết bọn họ đã nói những gì, dù sao thì sáng sớm ngày thứ hai, Tống Huy Tông đã hạ chỉ truyền ngôi cho Triệu Giai.