Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1288 : Tùy ngươi chọn

Ngày đăng: 07:43 30/04/20


Một trai trăm vạn quan? Ngươi còn kêu là không có lòng tham. Triệu Giai buồn bực nói: - Ngươi đừng có ỷ già vạch vết sẹo của ta ra, ngươi cũng không phải không biết ta đăng cơ trong tình huống nào, làm gì có tiền, mà trước lúc đăng cơ, cũng chỉ ban ra một đạo thánh chỉ, đến cả yến hội cũng không có, thuận tiện nhắc ngươi một câu, Vương của ngươi còn không có đất phong đâu đấy.



Hóa ra trước đây ngươi lừa ta à! Lý Kỳ hồ nghi nói: - Thật hay giả?



Triệu Giai nói: - Ta cần phải lừa ngươi sao?



Hai cha con này đúng là cực kỳ giống nhau, thật sự không thưởng ta tiền, chỉ biết trừ ba cái bổng lộc của ta, quá bất con mẹ nó bất công. Lý Kỳ hào hứng rã rời, trong mắt rưng rưng nói: - Thật ra, ta là người cũng --- cũng không để ý mấy thứ này, tùy ý là được rồi, tuy rằng hiện giờ đất nước này đã nghèo đến kiết xác rồi.



- Sao có thể tùy ý? Triệu Giai trịnh trọng nói: - Lần này ngươi chống đỡ quân Kim, ngươi đã lập công đầu, thậm chí có thể nói ngôi vị Hoàng đế ta đây, ngươi cũng có thể ngồi một nửa---.



Lý Kỳ vội giơ tay lên nói: - Ngừng lại, Hoàng thượng, lời này của người thật hồ đồ, kính xin Hoàng thượng về sau chớ nói những lời này, ta là người dễ căng thẳng, ta không cần tiền thưởng nữa, thế được chưa.



- Vậy được rồi. Triệu Giai ha ha cười nói: - Tuy nhiên, hiện tại ngươi cũng không thể giống như trước kia, thường xuyên không vào triều, bữa đực bữa cái.



Lý Kỳ kinh ngạc nói: - Nghiêm trọng như vậy?



Triệu Giai tức giận nói: - Có bao nhiêu người muốn vào còn không có cơ hội này, ngươi lại cố tình không vào, coi như ta phục ngươi rồi. Thôi, chúng ta vẫn nói chuyện chính sự đi, Xu Mật Sứ, Tể tướng và những chức khác, ngươi tự chọn đi.



Lý Kỳ sửng sốt, cười nói: - Hoàng thượng, đây là người đặc biệt chiếu cố ta?



Triệu Giai nói: - Lấy năng lực của ngươi gần như có thể đảm nhiệm những chức vị này, điều này làm ta rất đau đầu, cho nên đạo thánh chỉ thứ nhất, ta không nói tới việc này, hơn nữa hiện tại trong triều chức quan trống những chỗ đấy, mục đích là đợi ngươi quay trở về. Sau khi ngươi chọn xong, ta sẽ sắp xếp, việc này không thể kéo dài được nữa.



Lý Kỳ thật sự không nghĩ Triệu Giai sẽ nhân nhượng hắn như vậy, khiến hắn hơi ngượng ngùng. Nói: - Hoàng thượng. Người làm như vậy, ta thật đúng là thụ sủng nhược kinh nha.



- Đây là ngươi nên được, cũng là thứ trước mắt ta có thể đưa cho ngươi.



Lý Kỳ thu hồi nụ cười trên mặt, suy tư một phen. Nói: - Tể tướng phải lo quá nhiều chuyện, không hợp với phong cách của ta, ta vẫn muốn làm Xu Mật Sứ.



Triệu Giai sửng sốt một lúc, mang theo một tia nghiềm ngẫm nói: - Nếu là người khác, nhất định sẽ chọn Tể tướng.




Triệu Giai trừng mắt nhìn hắn, nói: - Nói ngắn lại, chuyện này tuyệt đối không được.



- Vậy Hoàng thượng người muốn làm ta mệt chết nha.



Triệu Giai thở dài: - Không phải ta không muốn giúp ngươi, nhưng vấn đề là Bạch nương tử là phụ nữ, dù ta đồng ý, cả triều đình văn võ cũng không đồng ý.



Lý Kỳ nói: - Người yên tâm, ta có biện pháp chặn miệng những người đó.



Triệu Giai chỉ tay vào mặt hắn, nói: - Tiểu tử ngươi đến thủ đoạn cũng đã nghĩ rồi, còn không phải là cố ý gài bẫy ta sao.



- À



Lý Kỳ lau mồ hôi lạnh, cmn, xem ra ta quá gấp gáp rồi. Dứt khoát mở miệng nói: - Hoàng thượng, để Bạch Thiển Dạ đảm nhiệm Kinh Tế Sử, đối với người là một chuyện khá tốt, lợi nhiều hơn hại.



Triệu Giai ồ một tiếng, nói: - Sao lại nói vậy?



- Lý do là vì Bạch Thiển Dạ là một nữ nhân. Lý Kỳ cười nói: - Dù nói thế nào, Hoàng thượng từ đầu đến cuối vẫn phải dùng một số thủ đoạn không chính quy lắm ngồi lên ngôi vị này, biết Hoàng thượng người là mới là chân mệnh thiên tử, nhưng dân chúng không phải người nào cũng hiểu chuyện, chỉ cần có vài người trong lòng có quỷ, phát tán một vài lời đồn, ngu dân vẫn sẽ tin tưởng. Lúc trước sau khi Lý Thế Dân lên ngôi anh minh thế nào, nhưng vẫn có người nhắc tới biến cố Huyền Vũ, cho nên, ta cảm thấy Hoàng thượng trước mắt cần phải làm là khiến vạn dân quy thuận.



Triệu Giai gật đầu, nói: - Ngươi nói không sai, lòng dân ta chắc chắn phải có được.



- Hoàng thượng có thể nghĩ như vậy, thật sự là phúc của Đại Tống ta.



Lý Kỳ cười nói: - Nhưng dân cũng bao gồm đàn ông và đàn bà, đối với đàn ông, đàn bà là động vật cảm tính, đàn bà bình thường một khi nhận thức đúng một sự việc, sẽ không dễ dàng thay đổi, hơn nữa đàn bà vĩnh viễn trung thành hơn đàn ông, tuy rằng đàn ông là chủ yếu, nhưng nếu trong thiên hạ đàn bà đều nghĩ hoàng thượng là vị hoàng thượng tốt, trong đó rất có tác dụng. Nói cách khác, nếu bên trong hai quán trà, có hai người đàn ông lặng lẽ đàm luận Hoàng thượng và Phụ Thành Vương, mà nếu chủ nhân của quán trà là đàn ông, nhưng họ sẽ cảm thấy hoàng thượng là minh chủ, nhưng đa số sẽ làm như không nghe thấy, nhưng nếu là đàn bà, như vậy họ nhất định sẽ đứng ra chỉ trích hai vị khách kia, bởi vì các nàng không quan tâm nhiều lắm, chẳng khác nào giúp Hoàng thượng tuyên truyền, còn về uy lực, nam nhân chúng ta đều hiểu được, ta không muốn nói nhiều.



Hơn nữa, nữ nhân không thể so sánh với nam nhân, nam nhân yêu cầu rất nhiều, vì bọn họ còn phải gánh vác cuộc sống, nhưng nữ nhân lại dễ dàng bị lấy lòng, một chút ân đức, một lời nói hay, các nàng liền sẽ cảm động khóc như mưa, lấy thân báo đáp --- chuyện này có hơi khoa trương, nói lại, chúng ta trước đây đã từng thảo luận qua, muốn xúc tiến tân pháp, gia tăng sức sản xuất là đặc biệt khó, mà chiến tranh luân phiên, làm cho nam nhân chết nhiều và thiệt hại nghiêm trọng cho nên nhất định phải ủng hộ nữ nhân tập trung vào sản xuất lúc này, chuyện này chẳng khác nào vô tình đề cao địa vị của nữ nhân, cũng không thể tránh được. Vậy tại sao Hoàng thượng không nhân cơ hội này làm gương, đề cao địa vị nữ nhân, chỉ cần trả giá một chút, là có thể chiếm lòng của phụ nữ, để nữ nhân trong thiên hạ ủng hộ Hoàng đế, chẳng phải là tuyệt vời sao.



----------oOo----------