Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1290 : Thổ lộ tình cảm? Ta thích!

Ngày đăng: 07:43 30/04/20


Nàng?



Hai hàng lông mày của Lý Kỳ nhướng lên phía trên, trong lòng thầm than một tiếng, không thể tưởng tượng được là nàng lựa chọn tự mình gánh vác tất cả. Một lát sau, hắn nói với Triệu Giai: - Người đều đã biết rồi?



Triệu Giai gật đầu nói: - Nàng nói cho ta biết hết rồi.



Lý Kỳ hơi khẩn trương, hỏi: - Vậy người nghĩ thế nào?



Hắn có thể bảo vệ Bạch Thì Trung, có thể bảo vệ Thái Kinh, nhưng hắn lại không thể bảo vệ Triệu Tinh Yến, bởi vì Triệu Tinh Yến là muốn tạo phản, hơn nữa là lấy một thân phận rất đặc thù để tạo phản, đây tuyệt đối là tối kỵ của Triệu Gia.



- Ngươi cảm thấy ta nên làm gì bây giờ?



- Ta không biết.



Triệu Giai thở dài, nói: - Tất cả những gì phụ hoàng làm khi còn tại vị, không biết là làm lạnh lòng bao nhiêu người, mà ngay cả đứa con trai này là ta nhìn cũng không vừa mắt, huống chi là người khác. Kỳ thât Yến Phúc làm như vậy, ta có thể hiểu, hơn nữa, nàng ở thời điểm mấu chốt nhất, vẫn lo đến đại cục, không vì bản thân mà tư lợi, làm thương tổn đến Đại Tống, nàng cũng không nhằm vào ta.



Lý Kỳ lẳng lặng nghe, không phát biểu một câu bình luận, hắn không có tư cách này.



Triệu Giai nhìn hắn một cái, lại nói: - Dù nói thế nào, đây là ta nợ nhà bọn họ, ta quyết định tha cho nàng một mạng. Ngươi không muốn gặp nàng một lần sao?



Lý Kỳ nói: - Ta muốn, nhưng vấn đề chỉ sợ nàng không muốn gặp ta.



Triệu Giai ha hả nói: - Xem ra vẫn là ngươi hiểu nàng, nàng đúng là không muốn gặp ngươi, cho nên sau khi ngươi quay về, nàng quyết định đi Giang Nam. Dừng lại một chút, y lại nói:



- Ngươi hẳn là hiểu được, việc này là việc trọng đại, cho dù ta không trách nàng, nhưng nàng cũng rất khó ở lại kinh thành, chuyện này cũng đi theo nàng, tan thành mây khói, ngươi về sau chớ để trong lòng.



Điểm này đương nhiên Lý Kỳ cũng hiểu rõ, kỳ thật Triệu Giai không mượn chuyện này diệt trừ hoàn toàn mạch của Triệu Khuông Dẫn, cũng đã là rất nhân từ rồi, do dự một lát, nói: - Nàng khi nào thì đi?



- Nàng nói cho ta biết là buổi sáng ngày mai, nhưng ta đoán nàng sẽ đi trước, nếu như ngươi đi tiễn nàng, vậy thay ta ân cần hỏi thăm nàng một tiếng đi.



- Ừ.



Hôm sau.



Vùng trời phía đông một màu trắng, nên cành cây chim choc kêu chíp chíp không dứt, chúng dường như đang nhắc nhở mọi người, sáng sớm chim chóc bắt sâu nhiều.



Phía nam vùng ngoại ô, bốn năm người chậm rãi đi đến.



Hai người ngồi trên lưng ngựa, hai người hầu đeo túi vải trên lưng.
- Ai muốn thổ lộ tình cảm với ngươi.



- Vậy cô có ý gì?



- Chuyện này ---.



Triệu Tinh Yến ngẩng đầu suy nghĩ chốc lát, buồn bực nói: - Cho --- cho là thế đi.



Lý Kỳ gật đầu dứt khoát nói: - Chuyện này không có vấn đề, nhưng, nếu chỉ liên quan đến chuyện giữa chúng ta, nếu nói đến người khác, ta cảm thấy đối với người khác cũng không phải là chuyện công bằng.



- Đương nhiên.



Lý Kỳ nói: - Được rồi, vậy ta hỏi cô ---.



- Khoan đã.



Triệu Tinh Yến lập tức căt đưt lời của hắn, nói: - Tại sao lại biến thành ngươi hỏi ta vậy? Cuối cùng là ai có ân tình với ai?



Lý Kỳ nói: - Ta muốn trả lại cô ân tình, nhưng cô muốn chính là thổ lộ tình cảm, vậy đương nhiên ta cũng có quyền đặt câu hỏi nha, bằng không cũng không phải là thổ lộ tình cảm, mà là thỉnh giáo, nếu là thỉnh giáo, ta không thể cam đoan lời ta nói là sự thật.



Không xong! Lại bị lừa. Sắc mặt Triệu Tinh Yên buồn bực, nói: - Tốt lắm, ngươi hỏi đi, chuyện cho tới bây giờ, ta cũng không còn gì có thể nói.



Lý Kỳ trực tiếp hỏi: - Lúc ấy cô vì sao lại coi trọng ta --- cô đừng lườm ta, được rồi, ta đổi một cách nói khác, cô vì sao lại lựa chọn ta?



Triệu Tinh Yến nói: - Rất đơn giản, bởi vì ta không còn lựa chọn nào khác.



- Câu nói đầu tiên của cô đã đả thương người như vậy, trái tim ta tan nát rồi, ta thấy chúng ta rất khó tiếp tục thổ lộ tình cảm.



Thằng nhãi này đúng là trước sau như một khó chơi. Triệu Tinh Yến trợn mắt nói: - Sự thật chính là thế, lúc ấy trong triều người có quyền là ai, Vương Phủ, Lý Bang Ngạn, Thái Kinh, Đồng Quán, ngươi bảo ta lựa chọn ai? Tuy nhiên sự thật chứng minh ta lúc ấy không chọn nhầm, ngươi vừa vào quan trường, chính là một bước lên mây, nhìn thì có vẻ không có bất kỳ thế lực nào, nhưng trong tay lại nắm giữ các phương diện quyền lực, và còn lật đổ Vương Phủ, đối với ta lúc ấy mà nói, đúng là trời cao ban ân.



Lý Kỳ gật đầu nói: - Coi như cô nói vậy, ta nghĩ chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện.



Triệu Tinh Yến lại nói: - Nhưng từ kết quả xem ra, lại là bất hạnh lớn nhất.



- Ặcsao cô không nói một lần cho hết đi.



----------oOo----------