Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1295 : Trao đổi lợi ích (1)

Ngày đăng: 07:44 30/04/20


Không hổ là Thái lão hồ ly, không ngờ sớm đã đoán được kế hoạch bước tiếp theo của ta và Hoàng thượng rồi. Gã này quá là thần thánh quá đi, lẽ nào chính là vì Hoàng thượng không phê chuẩn cho lão nghỉ hưu? Ừ, có lẽ là như vậy, khó trách bây giờ còn dám nhàn nhã ở đây hóng gió.



Lúc này, Lý Kỳ cũng cảm thấy mình đã lộ nguyên hình trước mặt Thái Kinh. Nhưng nghĩ lại, nếu như vậy, vậy thì lão sớm cũng đã suy nghĩ xong rồi. Hơn nữa, theo lời của lão vừa mới nói ra, dường như lão cũng bằng lòng với yêu cầu của chúng ta.



Nếu Thái Kinh cũng thoải mái như vậy, Lý Kỳ cũng không dễ dàng che giấu, nói thẳng:



- Điều kiện của Hoàng thượng chính là, ngoài không động tới Thái gia ra, còn phải đồng ý thả cho Thái nhị gia một con ngựa, để y vào Hàn Lâm viện làm quan văn.



Thái Kinh cười nói:



- Điều này nhất định là ngươi tranh thủ vì lão phu sao?



Ngươi chuyện này cũng đoán ra được sao? Lý Kỳ kinh ngạc nói:



- Vì sao Thái sư lại nói như vậy?



Thái Kinh bật cười ha hả nói:



- Đương kim Hoàng thượng, lão phu rất hiểu. Người tuyệt đối là một Hoàng thượng đủ tư cách. Thao Nhi trước đây trong triều có chút cậy mạnh, cũng vì vậy mà đắc tội với không ít người. Hoàng thượng nhất định là không muốn tha cho nó. Tuy nhiên, ngươi cũng biết, trong số mấy người con trai của lão phu, cũng chỉ có Thao Nhi là luôn ở bên lão phu. Cho nên ngươi thấy thả được cho Thao Nhi một con ngựa, các ngươi sẽ bớt đi rất nhiều đường vòng đấy, sẽ được càng nhiều hơn nữa.



Lý Kỳ không nói gì cúi đầu nói:



- Có thể nói như vậy.



- Vậy … vậy Du Nhi thì sao?



Thái Kinh do dự một lát, cuối cùng vẫn hỏi. Mặc dù Thái Du sớm đã trở mặt thành thù. Nhưng dù sao cũng là con trai lớn của lão. Nếu có thể, lão đương nhiên là không muốn nhìn thấy Thái Du có kết cục thảm bại.



Lý Kỳ lắc đầu nói:



- Chuyện này ta cũng đành bất lực rồi. Nhưng do vì lúc trước Thái Du còn giúp Hoàng thượng không ít, có khả năng sẽ không bị chết. Nhưng xung quân biên thùy thì khó tránh khỏi.



Thái Kinh cũng thở dài một tiếng, liền gật đầu nói:




Thái Kinh nói:



- Được rồi, ngươi về phục mệnh đi. Tất cả những chuyện này đều đã được xác định rồi, chúng ta mới nói chuyện với nhau.



- Vâng. Vậy Lý Kỳ cáo từ.



Thái Kinh ừ một tiếng, gọi một người hầu tới, tiễn Lý Kỳ ra ngoài.



Sau khi Lý Kỳ đi rồi, Thái Kinh liền gọi Thái Dũng tới, nói:



- Ngươi đi gọi họ tới đây đi.



Thái Dũng nhướn mày lên, có chút không càm lòng nói:



- Lão gia, những người đó ban đầu người đã phí biết bao tâm huyết rồi, một tay đề bạt lên, lẽ nào … lẽ nào lại tặng đi như vậy?



Thái Kinh thở dài nói:



- Chuyện này lão phu cũng không muốn. Nhưng bây giờ nếu không làm như vậy, đừng nói bọn họ, mà ngay cả Thái gia chúng ta cũng khó mà thoát được kiếp này. Nếu ngươi cho rằng đương kim Hoàng thượng phải dựa vào lão phu, vậy thì ngươi đã nhầm rồi. Sở dĩ Hoàng thượng chọn lão phu, đó chẳng qua là vì có thể nhanh chóng kết thúc tất cả những chuyện này. Cho dù là lão phu không đồng ý, Hoàng thượng cũng còn rất nhiều thủ đoạn để khiến những người này bước ra khỏi triều. Cố gắng còn có thể vận động thế lực của Tam nha. Hiện tại Cao Thái úy vừa thoái vị, Tam nha có lẽ tất cả đều nằm trong sự khống chế của Hoàng thượng. Nếu thực sự là không còn cách nào nữa, Hoàng thượng bị ép tới bước đường cùng, nhất định sẽ chọn đại khai sát giới. Lão phu đây là cũng vì họ mà nghĩ.



Thái Dũng cảm kích nói:



- Nhưng nếu như vậy, Thái gia chúng ta sẽ không có ngày trở mình nữa.



Thái Kinh lắc đầu, bỗng bật cười nói:



- Đó cũng không chắc. Chúng ta không phải là còn có Thái sư học viện sao? Chỉ cần Thái sư học viện có thể phát triển như thế này, Thái gia chúng ta sẽ tái khởi đông sơn, cũng không phải là không thể.



Thái Dũng vừa nghe thấy thế, liền hiểu ý, nói:



- Vâng, ta hiểu rồi.