Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1326 : Sư phụ nham hiểm, đồ đệ đơn thuần (1)

Ngày đăng: 07:44 30/04/20


- Cái gì?



Lý Kỳ quá sợ hãi nói:



- Lão trước đó không phải nói ---.



Tửu Quỷ cười cười, nhưng trong nự cười có chút chua sót:



- Ta cũng cho là phụ thân ta đã chết bệnh rồi, nhưng không nghĩ đến Quái Cửu Lang lại cứu ông ấy sống lại. Kỳ thật lúc phụ thân ta chết bệnh, ta vẫn nằm dưỡng thương trên giường, hậu sự của phụ thân ta đều do mẫu thân ta an bài, trong lúc đó đã xảy ra những chuyện gì, ta cũng không rõ ràng, nhưng ta đã tận mắt nhìn đến phụ thân ta tắt thở đấy.



Lý Kỳ trầm ngâm một lát nói:



- Điều này cũng có thể là do Quái Cửu Lang âm thầm giở trò quỷ, cố ý chế tạo tình huống khiến cho phụ thân lão ngất đi thôi.



Tửu Quỷ nói:



- Ta cũng nghĩ như vậy, bằng y thuật vụng về của gã, việc này cũng không phải chuyện không thể nào.



Vụng về? Được rồi. Lý Kỳ hỏi:



- Phụ thân lão không nói sự thật cho lão biết sao?



Tửu Quỷ lắc lắc đầu nói:



- Trước khi phụ thân ta lâm chung, chỉ lặp lại câu nói ở lần lâm chung đầu tiên kia, hy vọng ta không cần báo thù, ngay sau đó ông ấy tắt thở. Đúng lúc ấy, ngoài phòng vang lên thanh âm của Quái Cửu Lang, gã chỉ nói một câu “nhát dao tiếp theo của ngươi chính là dành cho mẫu thân của ngươi đấy”.



Lý Kỳ nghe vậy không ngừng hoảng sợ, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nói:



- Lão Quái Cửu Lang này cũng thật độc ác, câu nói kia của ông ta chỉ sợ là muốn cho người không còn cả dũng khí để cầm đao thôi.



Tửu Quỷ lạnh lùng cười nói:



- Ngươi hiện tại biết chỗ đáng sợ của gã rồi chứ. Ngay tại đêm hôm đó, ta ôm thi thể của phụ thân ta đi tới phần mộ của mẫu thân ta.



- Lão muốn xác nhận xem mẫu thân lão đã chết hay chưa.



- Đúng vậy.




Oa! Ở trong lòng ngươi, Mã Kiều chỉ đáng giá một thùng Tuyệt thế vô song thôi à! Lý Kỳ cười ha ha mặc cả:



- Nửa thùng.



- Cũng được.



Tửu Quỷ trong mắt hiện lên chút thất vọng, nhưng rồi lại nói:



- Nửa thùng thì nửa thùng đi, nghe nói rượu Tuyệt thế vô song này trên đời chỉ có tổng cộng ba trăm thùng thôi.



- Hắc. Nghe khẩu khí này của lão, dường như đã sớm đánh chủ ý với Tuyệt thế vô song rồi, lão chớ có làm loạn, mấy tay cung tiễn của ta nhưng là xuất quỷ nhập thần đấy.



Tửu Quỷ ho khan liên tục vài tiếng, nói:



- Ngươi chừng nào thì mang Tuyệt thế vô song cho ta.



Lý Kỳ đáp:



- Còn chưa biết.



- Chưa biết? Ngươi --- ngươi đây chính là quỵt nợ a!



Lý Kỳ cười ha ha nói:



- Lão yên tâm đi, không thiếu của lão đâu, có lẽ đến cuối năm lão có thể nếm đến.



- Còn phải chờ hơn vài tháng nữa, ai, những ngày tỉnh giấc phải chờ đợi thật là khó chịu, vẫn là đi ngủ thì trôi qua nhanh một chút.



Tửu Quỷ này nói ngủ là ngủ luôn, vừa ngáp xong, tiếng ngáy đã vang lên rồi.



Lý Kỳ liếc nhìn Tửu Quỷ, trong lòng không có quá nhiều đồng tình, nhiều hơn là cảm khái. Bởi vì những điều này cũng bởi chính Tửu Quỷ tạo thành, nếu không có chuyện lão ta không ngừng tìm người luận võ, thì làm sao sẽ chọc tới Chu Đồng và Quái Cửu Lang, nhưng, một người bình thường như vậy không ngờ đằng sau còn cất chứa nhiều câu chuyện cũ thế.



Nghĩ tới đây, Lý Kỳ lại hồi tưởng lại lúc trước chính mình say xỉn ngã vào bên đường. Ai sẽ biết được hắn đến từ chín trăm năm sau chứ, nhưng Tửu Quỷ có thể kể chuyện của lão ta cho người khác biết, mà hắn lại không thể.



Sau khi ra khỏi Túy Tiên Cư, Lý Kỳ lại đi tới Bạch phủ, tuy rằng hắn tin tưởng Quái Thập Nương tuyệt đối không là loại người như Quái Cửu Lang, nhưng Quái Cửu Lang vẫn để lại trong lòng hắn chút sợ hãi.