Bắc Tống Phong Lưu

Chương 168 : Tăng lương

Ngày đăng: 07:23 30/04/20


Lý Kỳ biết nàng hiểu nhầm mình, cười nói: - Cô không làm sai gì cả. Chỉ là ta muốn cho cô làm chủ quản đầu tiên của Túy Tiên Cư. Nói cách khác, bắt đầu từ hôm nay, mọi việc của Túy Tiên Cư, ngoại trừ phu nhân, Ngô đại thúc, và ta ra, thì cô là người có quyền lớn nhất. Sau này cô cũng không cần rửa bát đũa, chỉ cần chỉ huy những người khác làm việc là được.



Những lời này khiến Tiểu Ngọc giống như từ địa ngục, trong nháy mắt lên tới thiên đường. Trong lúc nhất thời kích động không nói ra lời, hai mắt rưng rưng nhìn Lý Kỳ, nửa ngày mới phản ứng. Gật đầu hướng Lý Kỳ nói lời cảm ơn.



- Tốt lắm.



Lý Kỳ vươn tay:



- Tiểu Ngọc, cô còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, ta đã nói gì không?



Tiểu Ngọc sững sờ, gật đầu: - Tiểu Ngọc vẫn nhớ.



Lý Kỳ mỉm cười: - Vậy cô nói thử xem.



Tiểu Ngọc đáp: - Huynh nói "Một thương nhân nếu cho ngươi một miếng cơm. Miếng cơm đó không phải là cho không."



Lý Kỳ gật đầu: - Chính là đạo lý đó. Ta cho cô làm chủ quản, bởi vì năng lực của cô hơn những người khác. Nếu ngày khác có người vượt qua cô, như vậy người đó sẽ thay thế cô. Cô hiểu ý ta chứ?



Tiểu Ngọc gật đầu, tự tin nói: - Lý đại ca muốn đề tỉnh muội phải tiếp tục cố gắng. Không vì vậy mà kiêu ngạo tự mãn.



- Rất tốt.



Lý Kỳ tán dương nhìn nàng, sau đó nói: - Hiện tại ta có một nhiệm vụ rất quan trọng giao cho cô.



- Nhiệm vụ gì?



Khóe miệng Lý Kỳ giương lên, nói: - Chính là giúp ta bồi dưỡng sáu mươi Tiểu Ngọc.



Tiểu Ngọc hơi sững sờ, lập tức hiểu ra: - Lý đại ca bảo muội tuyển người?




- Thì ra là thế.



Thái Kinh gật đầu, cười nói: - Sau này ngươi nên tới đây nhiều hơn để ăn cơm với lão phu. Cũng thuận tiện giảng cho lão phu về kiến thức dưỡng sinh. HIện tại lúc ăn cơm không có ngươi ở bên cạnh, lão phu cảm thấy có chút không thích ứng.



THực ra ông ta rất coi trọng Lý Kỳ. Nói cách khác, những lời này chả khác gì ra lệnh cho Lý Kỳ. Mà Lý Kỳ chỉ có thể chấp nhận.



"Mẹ ngươi! Ngươi không phải là mỹ nữ, ngài nào cũng đứng bên cạnh một lão già như ngươi, ngươi tốt xấu phải thông cảm cho ta chứ."



Lý Kỳ thầm mắng, nhưng bên ngoài lại cười nói: - Vâng, thảo dân nhất định sẽ cố gắng làm những món ngon bổ dưỡng cho Thái sư.



Nói tới đây, Lý Kỳ chợt nhớ tới ngày mai còn phải ra ngoài thành nướng thịt, vội nói: - Thái sư, ngày mai tiểu điếm có một hoạt động thường niên. Đó là tất cả mọi người đi ra ngoài thành nướng thịt. Chỉ sợ sẽ không kịp tới nấu ăn cho ngài. Tuy nhiên ngài yên tâm, thức ăn cho ngày mai, thảo dân đã phân phó cho mấy đầu bếp quý phủ rồi.



Thái Kinh sững sờ hỏi:



- Nướng thịt?



"Mịa, cùng một sai lầm, lão tử lại phạm vào hai lần."



Trong lòng Lý Kỳ rất bất đắc dĩ. Đãnh phải nói chuyện ngày mai đi ra ngoài thành nướng thịt cho Thái Kinh nghe.



- Thì ra là thế.



Thái Kinh gật đầu, suy nghĩ một lúc, đột nhiên nói: - Vừa vặn lão phu đã rất nhiều ngày rồi không xuất môn. Không bằng ngươi thêm ta vào danh sách.



- A?



Lý Kỳ trợn mắt, cả người đều ngây dại. Hắn vạn lần không ngờ Thái Kinh lại muốn đi cùng.